Thông tin truyện: TRƯỜNG HI
Tiêu đềTRƯỜNG HI
Mô tảTa gả thay đã nhiều năm, bỗng dưng muội muội đào hôn lại hối hận trở về. Nàng tìm đến nhà ta nhưng ta không muốn gặp. Nàng không chịu rời đi, cứ khăng khăng đứng dưới tàng cây lê trong viện, vừa lạnh lùng cô độc, vừa quật cường lại vừa ấm ức. Trần Sùng Lễ đứng trước cửa sổ nhìn nàng hồi lâu, sau đó quay người lại ngồi đối diện ta vô cùng nghiêm chỉnh: “Năm đó đã bỏ lỡ một lần, ta không muốn sai càng thêm sai…” Ta rút con dao băm đập ở trên bàn, đến nỗi chân bàn cũng run rẩy theo. Hắn liếc mắt nhìn qua, ngừng một chút rồi nói: “Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ý kiến của nàng cũng rất quan trọng. Thật ra ta đều có thể chấp nhận.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem5,461
Số chương15
Thể loạiBáo Thù, Cổ Đại, Cung Đình Hầu Tước, Nữ Cường

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/20256290
Chương 2Chương 217/4/20255470
Chương 3Chương 317/4/20255180
Chương 4Chương 417/4/20254760
Chương 5Chương 517/4/20253860
Chương 6Chương 617/4/20253970
Chương 7Chương 717/4/20253390
Chương 8Chương 817/4/20253180
Chương 9Chương 917/4/20252840
Chương 10Chương 1017/4/20252850
Chương 11Chương 1117/4/20252770
Chương 12Chương 1217/4/20252680
Chương 13Chương 1317/4/20252780
Chương 14Chương 1417/4/20252160
Chương 15Chương 1517/4/20252430
TRƯỜNG HI

TRƯỜNG HI

TRƯỜNG HI
5461
Lượt xem
15
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
15:18 16/04/2023

Mô tả

Ta gả thay đã nhiều năm, bỗng dưng muội muội đào hôn lại hối hận trở về.

Nàng tìm đến nhà ta nhưng ta không muốn gặp.

Nàng không chịu rời đi, cứ khăng khăng đứng dưới tàng cây lê trong viện, vừa lạnh lùng cô độc, vừa quật cường lại vừa ấm ức.

Trần Sùng Lễ đứng trước cửa sổ nhìn nàng hồi lâu, sau đó quay người lại ngồi đối diện ta vô cùng nghiêm chỉnh:

“Năm đó đã bỏ lỡ một lần, ta không muốn sai càng thêm sai…”

Ta rút con dao băm đập ở trên bàn, đến nỗi chân bàn cũng run rẩy theo.

Hắn liếc mắt nhìn qua, ngừng một chút rồi nói:

“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ý kiến của nàng cũng rất quan trọng. Thật ra ta đều có thể chấp nhận.”