Thông tin truyện: Tự Nguyện Mắc Câu
Tiêu đềTự Nguyện Mắc Câu
Mô tảTa là một công chúa, cầm kỳ thi họa chẳng tinh thông thứ nào, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến việc ta được phụ hoàng sủng ái.  Bởi vì, ta đã dốc hết tâm huyết cả đời mình cho sự nghiệp "làm thế nào để trở thành một nàng công chúa được yêu thương", dẫu gian nan cũng không nản lòng, luôn tận tâm tận lực. Khi những công chúa khác còn đang chật vật học đàn, học vẽ, học thơ, học cờ để tranh giành sự sủng ái, thì ta đã sớm khôn khéo học được cách lấy lòng các vị nương nương, quý phi trong hậu cung.  Giữa chốn thị phi, ta vẫn thản nhiên tự tại, khéo léo ứng đối, dùng lời lẽ ngọt ngào để cân bằng mọi mối quan hệ, xứng đáng là bậc thầy "rót nước" của hậu cung. Ngay cả phụ hoàng cũng từng ôm ta vào lòng mà cảm thán: "Giá như trẫm có thể giống như Chiêu Chiêu, thì hậu cung này đã yên bình hơn biết mấy." Rồi người lại cười mắng ta là đồ tinh ranh, chỉ giỏi nịnh nọt người khác. Ta tất nhiên là ngẩng đầu lên, lắc lắc đôi chân nhỏ, vẻ mặt ngây thơ đáp: "Chiêu Chiêu thích phụ hoàng nhất trên đời." Trước mặt bậc đế vương đứng đầu thiên hạ này, ta phải biết cách cư xử cho phải phép chứ. "Lần trước Chiêu Chiêu còn nói thích mẫu hậu nhất cơ mà, sao giờ lại thay đổi nhanh thế?" Hoàng hậu đúng lúc cất lời trách yêu. Bỗng chốc cả điện bật cười, thấy vẻ mặt ta khó xử, mắt đảo qua đảo lại, đế hậu lại càng cười lớn hơn. Thời gian cứ thế trôi qua trong những ngày tháng ta nỗ lực lấy lòng các vị đại nhân trong cung, thấm thoắt đã mười năm, ta sắp đến tuổi cập kê. Dựa vào những nỗ lực hơn mười năm qua, ta sẽ được ban cho một dinh thự ở khu đất vàng giữa kinh thành làm phủ công chúa, lại thêm vô số châu báu. Gấm vóc được ban thưởng trong những năm qua, ta sẽ trở thành một phú bà thành đạt, có thể nuôi dưỡng đến tám mười nam sủng (không phải vậy đâu nha). Tuyệt vời quá! Cảm giác như nhân sinh đã đạt đến đỉnh cao vậy... Nhưng khi ấy, ta vừa mân mê chiếc hồng bao nhỏ xinh vừa mường tượng về cuộc sống xa hoa sung sướng sau khi được ban phủ riêng. Nào ngờ đâu ông trời sau khi lấy đi kịch bản cung đấu của ta, thay vì cho ta một cái kết viên mãn, lại chẳng nói chẳng rằng nhét vào tay ta một kịch bản chính trị đầy rẫy mưu mô. Rồi còn thì thầm vào tai ta: "Này cô nương, kiếp sống 'con sen' của cô vẫn còn tiếp diễn đấy nhé."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem10,413
Số chương13
Thể loạiCổ Đại, HE, Chữa Lành, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20251030
Chương 2Chương 22/4/2025450
Chương 3Chương 32/4/2025140
Chương 4Chương 42/4/20254010
Chương 5Chương 52/4/20258480
Chương 6Chương 62/4/20256990
Chương 7Chương 72/4/20258350
Chương 8Chương 82/4/20258300
Chương 9Chương 92/4/20257150
Chương 10Chương 102/4/20258110
Chương 11Chương 112/4/20256790
Chương 12Chương 122/4/20256480
Chương 13Chương 132/4/20257850
Tự Nguyện Mắc Câu

Tự Nguyện Mắc Câu

Tự Nguyện Mắc Câu
10413
Lượt xem
13
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:32 02/04/2025

Mô tả

Ta là một công chúa, cầm kỳ thi họa chẳng tinh thông thứ nào, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến việc ta được phụ hoàng sủng ái. 

Bởi vì, ta đã dốc hết tâm huyết cả đời mình cho sự nghiệp "làm thế nào để trở thành một nàng công chúa được yêu thương", dẫu gian nan cũng không nản lòng, luôn tận tâm tận lực.

Khi những công chúa khác còn đang chật vật học đàn, học vẽ, học thơ, học cờ để tranh giành sự sủng ái, thì ta đã sớm khôn khéo học được cách lấy lòng các vị nương nương, quý phi trong hậu cung. 

Giữa chốn thị phi, ta vẫn thản nhiên tự tại, khéo léo ứng đối, dùng lời lẽ ngọt ngào để cân bằng mọi mối quan hệ, xứng đáng là bậc thầy "rót nước" của hậu cung.

Ngay cả phụ hoàng cũng từng ôm ta vào lòng mà cảm thán: "Giá như trẫm có thể giống như Chiêu Chiêu, thì hậu cung này đã yên bình hơn biết mấy."

Rồi người lại cười mắng ta là đồ tinh ranh, chỉ giỏi nịnh nọt người khác.

Ta tất nhiên là ngẩng đầu lên, lắc lắc đôi chân nhỏ, vẻ mặt ngây thơ đáp: "Chiêu Chiêu thích phụ hoàng nhất trên đời."

Trước mặt bậc đế vương đứng đầu thiên hạ này, ta phải biết cách cư xử cho phải phép chứ.

"Lần trước Chiêu Chiêu còn nói thích mẫu hậu nhất cơ mà, sao giờ lại thay đổi nhanh thế?" Hoàng hậu đúng lúc cất lời trách yêu.

Bỗng chốc cả điện bật cười, thấy vẻ mặt ta khó xử, mắt đảo qua đảo lại, đế hậu lại càng cười lớn hơn.

Thời gian cứ thế trôi qua trong những ngày tháng ta nỗ lực lấy lòng các vị đại nhân trong cung, thấm thoắt đã mười năm, ta sắp đến tuổi cập kê.

Dựa vào những nỗ lực hơn mười năm qua, ta sẽ được ban cho một dinh thự ở khu đất vàng giữa kinh thành làm phủ công chúa, lại thêm vô số châu báu.

Gấm vóc được ban thưởng trong những năm qua, ta sẽ trở thành một phú bà thành đạt, có thể nuôi dưỡng đến tám mười nam sủng (không phải vậy đâu nha).

Tuyệt vời quá! Cảm giác như nhân sinh đã đạt đến đỉnh cao vậy...

Nhưng khi ấy, ta vừa mân mê chiếc hồng bao nhỏ xinh vừa mường tượng về cuộc sống xa hoa sung sướng sau khi được ban phủ riêng.

Nào ngờ đâu ông trời sau khi lấy đi kịch bản cung đấu của ta, thay vì cho ta một cái kết viên mãn, lại chẳng nói chẳng rằng nhét vào tay ta một kịch bản chính trị đầy rẫy mưu mô.

Rồi còn thì thầm vào tai ta: "Này cô nương, kiếp sống 'con sen' của cô vẫn còn tiếp diễn đấy nhé."