Thông tin truyện: TUYẾT PHỦ TRẤN BẮC
Tiêu đềTUYẾT PHỦ TRẤN BẮC
Mô tảVĂN ÁN Công chúa được sủng ái nhất Đại Chiêu đã ch /e /t rồi. Nàng ch /e /t th /ảm trong hậu viện của Trấn Bắc Vương Tiêu Dự Thành, bị gió tuyết vùi lấp, mãi đến bảy ngày sau khi bão tuyết tan, người ta mới phát hiện ra th /i th /ể đã bị đông cứng thành băng của nàng. Sau khi ch /e /t, nàng vẫn giữ nguyên tư thế một tay che chở bụng đã nhô cao, một tay hướng ra ngoài viện cầu c /ứu. Đáng tiếc, chẳng ai để tâm đến nàng. Nàng cùng đứa con chưa kịp ra đời trong bụng, đều bị gió tuyết tàn khốc n /uốt ch /ửng, sống mà bị đ /ông l /ạnh đến ch /e /t. Khoảnh khắc ý thức dần tan biến, hối hận ngập tràn trong lòng nàng. Nàng nghĩ, lẽ ra mình không nên tự chuốc khổ, đem lòng yêu kẻ t /àn nh /ẫn vô tình ấy. Chỉ vì một chữ “tình” mà liên lụy đến đ /ứa tr /ẻ chưa kịp nhìn thấy ánh mặt trời. Nếu có kiếp sau, nàng thề sẽ không bao giờ dây dưa với hắn nữa…
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem53,845
Số chương15
Thể loạiCổ Đại

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 114/11/2025600
Chương 2Chương 214/11/2025810
Chương 3Chương 314/11/2025350
Chương 4Chương 414/11/2025210
Chương 5Chương 514/11/2025550
Chương 6Chương 614/11/2025190
Chương 7Chương 714/11/2025700
Chương 8Chương 814/11/2025650
Chương 9Chương 914/11/2025610
Chương 10Chương 1014/11/2025390
Chương 11Chương 1114/11/2025550
Chương 12Chương 1214/11/2025450
Chương 13Chương 1314/11/20251000
Chương 14Chương 1414/11/2025280
Chương 15Chương 1514/11/2025350
TUYẾT PHỦ TRẤN BẮC

TUYẾT PHỦ TRẤN BẮC

TUYẾT PHỦ TRẤN BẮC
53845
Lượt xem
15
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
04:37 14/11/2025

Mô tả

VĂN ÁN

Công chúa được sủng ái nhất Đại Chiêu đã ch /e /t rồi.

Nàng ch /e /t th /ảm trong hậu viện của Trấn Bắc Vương Tiêu Dự Thành, bị gió tuyết vùi lấp, mãi đến bảy ngày sau khi bão tuyết tan, người ta mới phát hiện ra th /i th /ể đã bị đông cứng thành băng của nàng.

Sau khi ch /e /t, nàng vẫn giữ nguyên tư thế một tay che chở bụng đã nhô cao, một tay hướng ra ngoài viện cầu c /ứu.

Đáng tiếc, chẳng ai để tâm đến nàng.

Nàng cùng đứa con chưa kịp ra đời trong bụng, đều bị gió tuyết tàn khốc n /uốt ch /ửng, sống mà bị đ /ông l /ạnh đến ch /e /t.

Khoảnh khắc ý thức dần tan biến, hối hận ngập tràn trong lòng nàng.

Nàng nghĩ, lẽ ra mình không nên tự chuốc khổ, đem lòng yêu kẻ t /àn nh /ẫn vô tình ấy.

Chỉ vì một chữ “tình” mà liên lụy đến đ /ứa tr /ẻ chưa kịp nhìn thấy ánh mặt trời.

Nếu có kiếp sau, nàng thề sẽ không bao giờ dây dưa với hắn nữa…