Thông tin truyện: Vả mặt người ba đạm như cúc
Tiêu đềVả mặt người ba đạm như cúc
Mô tảVăn án: Ba tôi là vậy đấy, ông ta lúc nào cũng nấp sau sự bảo vệ của mẹ tôi mà tỏ ra chẳng biết hơn thua, chẳng biết tranh giành, nên chẳng lạ gì khi ai ai cũng bảo ông ta hiền lành. Ông ta có được thể diện và sự yêu thích của mọi người, trong khi đó mẹ tôi vừa bị mang tiếng chanh chua, vừa phải chôn vùi tuổi xuân cho cuộc hôn nhân ngột ngạt, chán chường này suốt hai mươi năm. Cuối cùng bà mắc bệnh ung thư gan rồi mất. Ba tháng sau ba tôi tái hôn với tình cũ. Tôi không hiểu, cũng không chúc phúc được, thế nên tôi tát mụ đàn bà hèn hạ kia một bạt tai. Ba tôi xót vợ, thế là ông ta cầm lấy chai rượu vang đỏ ở bên cạnh ném vào đầu tôi. Còn mụ đàn bà kia vẫn chưa nguôi giận, cho nên bà ta đẩy tôi xuống khỏi ban công. Trong thời khắc cuối cùng của cuộc đời, thứ tôi trông thấy là vẻ mặt như đang nhìn kẻ thù của ba mình.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem1,836
Số chương18
Thể loạiTrọng Sinh, Vả Mặt, Hiện Đại

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20251500
Chương 2Chương 22/4/2025840
Chương 3Chương 32/4/2025710
Chương 4Chương 42/4/20251160
Chương 5Chương 52/4/2025920
Chương 6Chương 62/4/2025750
Chương 7Chương 72/4/2025940
Chương 8Chương 82/4/2025800
Chương 9Chương 92/4/2025840
Chương 10Chương 102/4/2025570
Chương 11Chương 112/4/20251280
Chương 12Chương 122/4/20251170
Chương 13Chương 132/4/2025540
Chương 14Chương 142/4/2025840
Chương 15Chương 152/4/2025570
Chương 16Chương 162/4/20251120
Chương 17Chương 172/4/20252820
Chương 18Chương 182/4/2025990
Vả mặt người ba đạm như cúc

Vả mặt người ba đạm như cúc

Vả mặt người ba đạm như cúc
1836
Lượt xem
18
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:33 02/04/2025

Mô tả

Văn án:

Ba tôi là vậy đấy, ông ta lúc nào cũng nấp sau sự bảo vệ của mẹ tôi mà tỏ ra chẳng biết hơn thua, chẳng biết tranh giành, nên chẳng lạ gì khi ai ai cũng bảo ông ta hiền lành.

Ông ta có được thể diện và sự yêu thích của mọi người, trong khi đó mẹ tôi vừa bị mang tiếng chanh chua, vừa phải chôn vùi tuổi xuân cho cuộc hôn nhân ngột ngạt, chán chường này suốt hai mươi năm. Cuối cùng bà mắc bệnh ung thư gan rồi mất.

Ba tháng sau ba tôi tái hôn với tình cũ.

Tôi không hiểu, cũng không chúc phúc được, thế nên tôi tát mụ đàn bà hèn hạ kia một bạt tai.

Ba tôi xót vợ, thế là ông ta cầm lấy chai rượu vang đỏ ở bên cạnh ném vào đầu tôi.

Còn mụ đàn bà kia vẫn chưa nguôi giận, cho nên bà ta đẩy tôi xuống khỏi ban công.

Trong thời khắc cuối cùng của cuộc đời, thứ tôi trông thấy là vẻ mặt như đang nhìn kẻ thù của ba mình.