Thông tin truyện: VẪY CÁNH
Tiêu đềVẪY CÁNH
Mô tảTrên má phải của tôi có một vết sẹo, vì vậy tôi luôn để mái tóc dày che kín khuôn mặt.   Vào giờ nghỉ trưa, hoa khôi lớp cố ý vén tóc mái của tôi, chụp lại ảnh khuôn mặt xấu xí rồi chiếu lên màn hình lớn:    "Mọi người xem này, có phải Phùng Xuân trông giống y như Sói Xám không? Đến cả vị trí và hình dạng vết sẹo cũng giống hệt luôn đấy!"   Cả lớp cười ầm lên.    Ngay cả Sở Cửu Từ, người bạn thanh mai trúc mã của tôi, cũng tỏ vẻ khinh miệt và phụ họa:    "Quả thật quá xấu, nhìn khuôn mặt đó chẳng có chút gì khiến người ta động lòng cả."   Cậu ấy dường như đã quên rằng, vết sẹo trên mặt tôi là do năm xưa tôi cứu cậu khỏi bọn bắt cóc, và bị chúng rạch bảy nhát dao.   Một tuần sau, trong buổi chọn ban khoa học tự nhiên hoặc xã hội, tôi đã đi ngược lại lời hứa với Sở Cửu Từ, chọn ban xã hội phù hợp với mình hơn.   Về sau, người luôn lạnh lùng, đứng nhất khối, đã chặn tôi trong góc và trao cho tôi một nụ hôn.   Sở Cửu Từ phát điên, vung nắm đấm đấm thẳng vào đối phương.   "Tôi đã hứa với Phùng Xuân là sau kỳ thi đại học sẽ ở bên nhau. Ai cho phép cậu chạm vào cô ấy?!"
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem12,451
Số chương9
Thể loạiNgôn Tình, Nữ Cường, Vả Mặt, Hiện Đại, Ngược, Học Đường, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20255400
Chương 2Chương 22/4/20255120
Chương 3Chương 32/4/20256020
Chương 4Chương 42/4/20256490
Chương 5Chương 52/4/20253070
Chương 6Chương 62/4/20253670
Chương 7Chương 72/4/20251790
Chương 8Chương 82/4/20253830
Chương 9Chương 9 - Hết2/4/20259120
VẪY CÁNH

VẪY CÁNH

VẪY CÁNH
12451
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:33 02/04/2025

Mô tả

Trên má phải của tôi có một vết sẹo, vì vậy tôi luôn để mái tóc dày che kín khuôn mặt.

Vào giờ nghỉ trưa, hoa khôi lớp cố ý vén tóc mái của tôi, chụp lại ảnh khuôn mặt xấu xí rồi chiếu lên màn hình lớn:

 "Mọi người xem này, có phải Phùng Xuân trông giống y như Sói Xám không? Đến cả vị trí và hình dạng vết sẹo cũng giống hệt luôn đấy!"

Cả lớp cười ầm lên.

 Ngay cả Sở Cửu Từ, người bạn thanh mai trúc mã của tôi, cũng tỏ vẻ khinh miệt và phụ họa:

 "Quả thật quá xấu, nhìn khuôn mặt đó chẳng có chút gì khiến người ta động lòng cả."

Cậu ấy dường như đã quên rằng, vết sẹo trên mặt tôi là do năm xưa tôi cứu cậu khỏi bọn bắt cóc, và bị chúng rạch bảy nhát dao.

Một tuần sau, trong buổi chọn ban khoa học tự nhiên hoặc xã hội, tôi đã đi ngược lại lời hứa với Sở Cửu Từ, chọn ban xã hội phù hợp với mình hơn.

Về sau, người luôn lạnh lùng, đứng nhất khối, đã chặn tôi trong góc và trao cho tôi một nụ hôn.

Sở Cửu Từ phát điên, vung nắm đấm đấm thẳng vào đối phương.

"Tôi đã hứa với Phùng Xuân là sau kỳ thi đại học sẽ ở bên nhau. Ai cho phép cậu chạm vào cô ấy?!"