“Xuân, trên đời này có rất nhiều việc không thể vơ đũa cả nắm được, Tiều Tam đúng là không phải là người tốt, cha mẹ hắn chết sớm, từ nhỏ ăn cơm trăm nhà mà lớn lên, lại rất thích đánh nhau tàn nhẫn, tất cả lưu manh du côn ở trấn trên đều nghe lời hắn, kéo bè kéo cánh làm không ít chuyện xấu, Triệu huyện lệnh dĩ nhiên là kém so với Bao Thanh Thiên, nhưng cũng coi như là một vị quan biết phân biệt đúng sai. Con có biết vì sao hắn nghe Tiều Tam như vậy không?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không biết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
:Khai Châu bốn tỉnh đường lớn, vùng Hắc Lĩnh nổi tiếng có thổ phỉ giặc cướp, dưới hạt Huyện Tân Thuỷ lại gần biển, thường xuyên có hải tặc lên bờ, Thanh Thạch Trấn chúng ta cùng với Huyện Tân Thuỷ rất gần nhau, lại giàu có dồi dào, cũng đã từng bị hải tặc quấy nhiễu, bọn họ ác hơn so với Tiều Tam nhiều, cướp bóc giết người cướp của như là chém cải trắng, không có chuyện ác nào là không làm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cái này con biết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Châu phủ quận phủ ở cách xa, chỉ dựa vào những bộ khoái và nha dịch ở nha môn huyện thành, con cảm thấy có thể bảo vệ được chúng ta không? Thanh Thạch Trấn không thể không có Tiều Tam.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“... Vậy thì cũng không cần phải ép tỉ tỉ gả cho hắn chứ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Haizz, trước kia Tiểu Tam đúng là cũng hoang đường bừa bãi, dù sao cũng là thiếu niên cuồng vọng. Mấy năm nay cha thấy hắn chững chạc hơn nhiều rồi, tuy vẫn ăn chơi nhưng lại vẫn biết giữ mình trong sạch, quả phụ gõ cửa lúc nửa đêm cũng bị hắn đuổi đi, trong huyện thành cũng không chỉ có cha muốn gả con gái cho hắn.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“...Nửa đêm quả phụ gõ cửa nhà hắn mà các ngươi cũng biết à? Cánh cửa nói cho các ngươi sao?””Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đừng nói linh tinh!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hừ!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Xuân, cha chỉ có hai khuê nữ là hai đứa thôi, trong nhà không có anh em, sau này cũng không có ai chống lưng cho các con, thế đạo này khó khăn, tất nhiên là cha phải tính toán cho các con, cửa hàng thóc gạo trong nhà có thể bảo đảm các con không lo ăn mặc, nhưng hai chị em con cần có một chỗ dựa, Tiều Tam là người trọng tình nghĩa, cha chắc chắn không nhìn lầm, nếu hắn có thể thành anh rể của con, sau này ta có chết cũng an tâm.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cha nói linh tinh gì thế, cái gì mà chết hay không, Tôn Đại Quý cha vẫn khoẻ mà, có thể sống lâu trăm tuổi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cha già rồi!” - Tôn Đại Quý buồn bã nói.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta ngẩng đầu nhìn hắn, dường như đến lúc này mới phát hiện ra, trên đầu đã có nhiều tóc bạc, hoá ra bất tri bất giác, người cha trong mắt ta không gì không làm được, đã đến tuổi tứ tuần.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cha mẹ yêu con cái, sẽ luôn luôn nghĩ về lâu về dài cho con cái, cha mẹ dưới bầu trời này, có lẽ đều là như thế.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cái mũi chua xót, ta nói với ông ấy: “Cha có thể yên tâm, khi nào cha già rồi thì con cũng trưởng thành, đến lúc đó con có thể khởi động cửa hàng thóc gạo nhà ta, trở thành chỗ dựa cho cha và tỉ tỉ.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Đứa nhỏ ngốc này!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
4.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta thề không đội trời chung với Tiều Gia Nam.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta cùng với Nguỵ Đông Hà học ở thư viện tư thục Thịnh Xuyên, Tào Đại Bàn luôn luôn không hợp với ta, mỗi khi cười lên thì thịt cũng rung theo, “Tôn Vân Xuân, nghe nói ngươi đi nha môn nhận thêm một người cha, người đó còn là Tiều Tam, bội phục bội phục, Bàn gia ta đây đúng là có mắt mà không thấy Thái Sơn, sau này nhất định không dám đắc tội ngươi.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhào qua đánh nhau với hắn: “Ai cho mày nói nhảm!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nguỵ Đông Hà cũng nhào qua với ta: “Ai cho mày nói nhảm về Tiểu Xuân!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Tên thư đồng của Tào Đại Bàn cũng nhào vào theo: “Thiếu gia nhà ta thích nói nhảm đấy!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Chưa xong, ta cùng với Nguỵ Đông Hà trên đường đi mua kẹo hồ lô, Nguỵ Đông Hà lo lắng hỏi ta: “Tào Đại Bàn sau khi trở về có mách với cha hắn không nhri, cha hắn sẽ không tìm chúng ta gây chuyện chứ?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Cha của Tào Đại Bàn là Tào viên ngoại ở trấn trên, nhà họ Tào rất giàu có.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Không sao, moi người lại không phải là lần đầu tiên đánh nhau, lần trước hắn cũng không có mách.” Ta không để ý lắmĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Nhưng mà lần này ngươi đánh hắn rất đau, hắn khóc rất thảm thiết.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“...Giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền, cùng lắm là bị cha ta đánh một trận.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Cha ngươi đánh người không đau, cha ta đánh ngời rất đau.” Nguỵ Đông Hà vẻ mặt như đưa đám.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhà hắn là nhà bán thịt heo ở hẻm Hoa Quế, cha hắn là đồ tể, cao lớn thô kệch nhưng lại trung hậu thật thà, ngày thường cũng quản hắn rất nghiêm.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta nhìn hắn thương hại, cầm một xâu kẹo hồ lô đưa cho hắn, “Ông ấy đánh ngươi mà ngươi không biết chạy à, chân dài có tác dụng gì chứ, thôi ăn đi!”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ăn một miếng kẹo hồ lô, khi đang định trả tiền thì ta ngốc, trên người lại quên mang tiền.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nguỵ Đông Hà thấy ta nhìn hắn, cũng choáng váng, “Ta cũng không mang tiền.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Người bán rong kẹo hồ lô tên là Hứa mặt rỗ, là một người rất keo kiệt, hắn có tật nói lắp, thấy thế lập tức nói: “Buôn, buôn, buôn bán nhỏ, không, không, ghi nợ, cũng, cũng không phải không…”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Sao thế, ta nói là không trả ngươi à?”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Ta trợn mắt nhìn hắn một cái, đang muốn bàn bạc với Nguỵ Đông Hà bảo hắn ở lại, ta về nhà lấy tiền, không biết từ đâu truyền đến một tiếng kêuĐọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
“Hứa mặt rỗ, con gái của Tam gia nhà chúng ta muốn ăn kẹo hồ lô, mặc kệ cho nàng ăn, nhớ ghi sổ cho Tiều Tam gia.”Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Nhìn về phía tiếng nói, là đối diện với quán trà.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net
Sát cửa sổ lầu hai, Tiều Gia Nam đang đứng cà lơ phất phơ ở đó, khoé miệng cong lên, chỉ ngồi nhìn chúng ta.Đọc Xíu - Đọc là mê! Đọc truyện tại docxiu.net