Thông tin truyện: Xuyên không: nữ phụ phản diện được sủng thành bảo bối
Tiêu đềXuyên không: nữ phụ phản diện được sủng thành bảo bối
Mô tảXuyên thành thiên kim tiểu thư nhà giàu đã phá sản, hệ thống bắt tôi phải duy trì hình tượng được nuông chiều từ bé. Tôi đành phải bám lấy vị hôn phu lạnh lùng nhà hào môn. Đi làm phải có xe sang đưa đón, bộ chăn ga gối nệm phải là tơ tằm thật, cá ăn cũng phải được gỡ sạch xương. Tôi tưởng anh ấy rất ghét tôi. Đến khi hệ thống được giải trừ, tôi quyến luyến muốn nói lời tạm biệt. Chưa kịp mở miệng, anh đã nói: “Biết rồi, chiếc túi bản giới hạn mới ra tôi đã mua sẵn.” “Đi không nổi nữa hả? Mới đi được mấy bước mà than. Thôi, lên đây, tôi cõng.” Tôi: “…”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem314
Số chương14
Thể loạiNgôn Tình, HE, Hiện Đại, Hài Hước, Sủng, Hào Môn Thế Gia, Chữa Lành, Tổng Tài, Ngọt, Dưỡng Thê

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 122/7/2025440
Chương 2Chương 222/7/2025270
Chương 3Chương 322/7/2025130
Chương 4Chương 422/7/2025140
Chương 5Chương 522/7/2025200
Chương 6Chương 622/7/2025160
Chương 7Chương 722/7/2025380
Chương 8Chương 822/7/2025190
Chương 9Chương 922/7/2025420
Chương 10Chương 1022/7/2025110
Chương 11Chương 1122/7/2025230
Chương 12Chương 1222/7/2025120
Chương 13Chương 1322/7/202590
Chương 14Chương 1422/7/2025260
Xuyên không: nữ phụ phản diện được sủng thành bảo bối

Xuyên không: nữ phụ phản diện được sủng thành bảo bối

Xuyên không: nữ phụ phản diện được sủng thành bảo bối
314
Lượt xem
14
Chương

Mô tả

Xuyên thành thiên kim tiểu thư nhà giàu đã phá sản, hệ thống bắt tôi phải duy trì hình tượng được nuông chiều từ bé.

Tôi đành phải bám lấy vị hôn phu lạnh lùng nhà hào môn.

Đi làm phải có xe sang đưa đón, bộ chăn ga gối nệm phải là tơ tằm thật, cá ăn cũng phải được gỡ sạch xương.

Tôi tưởng anh ấy rất ghét tôi. Đến khi hệ thống được giải trừ, tôi quyến luyến muốn nói lời tạm biệt.

Chưa kịp mở miệng, anh đã nói:

“Biết rồi, chiếc túi bản giới hạn mới ra tôi đã mua sẵn.”

“Đi không nổi nữa hả? Mới đi được mấy bước mà than. Thôi, lên đây, tôi cõng.”

Tôi: “…”