Thông tin truyện: Ba Mẹ Cực Phẩm
Tiêu đềBa Mẹ Cực Phẩm
Mô tảMẹ tôi thường nói "nghèo nuôi con trai, giàu nuôi con gái", nhưng đối với chúng tôi, cả con trai lẫn con gái, bà đều áp dụng phương châm nuôi nghèo.  Bà nói đó là cách rèn luyện chúng tôi, chỉ có chịu khổ cực thì mới thành người hơn người. Vì thế, từ nhỏ đến lớn, tôi và anh trai, ngoài việc không bị chết đói, sống còn chẳng bằng con chó mẹ tôi nuôi.  Năm tôi học lớp 8, vì quá đói, tôi đã suýt bị một gã đàn ông lớn tuổi giở trò đồi bại chỉ vì một gói mì tôm.  Anh trai tôi phát hiện ra, đã đánh gã kia một trận, rồi bỏ học đi làm để nuôi tôi ăn học. Khi chúng tôi trưởng thành, những lúc cần sự giúp đỡ của ba mẹ, họ không những không giúp, mà còn sợ chúng tôi dựa dẫm, đem nhà cửa, tiền bạc cho họ hàng vay mượn, nói rằng con cái không đáng tin. Nhưng sau này, khi họ, người thì bị liệt, người thì nằm liệt giường, chẳng có người họ hàng nào đoái hoài đến họ.  Anh trai tôi vì chăm sóc họ mà chẳng được bao lâu thì bị bệnh ung thư qua đời.  Còn tôi, vì quá uất ức mà tinh thần hoảng loạn, ngã cầu thang mà chết. Khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về năm tôi học lớp 8.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem71,474
Số chương12
Thể loạiTrọng Sinh, Vả Mặt, HE, Hiện Đại, Gia Đình

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20254920
Chương 2Chương 22/4/20258010
Chương 3Chương 32/4/20257610
Chương 4Chương 42/4/20257780
Chương 5Chương 52/4/2025220
Chương 6Chương 62/4/20256310
Chương 7Chương 72/4/20252960
Chương 8Chương 82/4/2025340
Chương 9Chương 92/4/20253430
Chương 10Chương 102/4/20256900
Chương 11Chương 112/4/20252150
Chương 12Chương 122/4/20254020
Ba Mẹ Cực Phẩm

Ba Mẹ Cực Phẩm

Ba Mẹ Cực Phẩm
71474
Lượt xem
12
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
03:15 18/06/2025

Mô tả

Mẹ tôi thường nói "nghèo nuôi con trai, giàu nuôi con gái", nhưng đối với chúng tôi, cả con trai lẫn con gái, bà đều áp dụng phương châm nuôi nghèo. 

Bà nói đó là cách rèn luyện chúng tôi, chỉ có chịu khổ cực thì mới thành người hơn người.

Vì thế, từ nhỏ đến lớn, tôi và anh trai, ngoài việc không bị chết đói, sống còn chẳng bằng con chó mẹ tôi nuôi. 

Năm tôi học lớp 8, vì quá đói, tôi đã suýt bị một gã đàn ông lớn tuổi giở trò đồi bại chỉ vì một gói mì tôm. 

Anh trai tôi phát hiện ra, đã đánh gã kia một trận, rồi bỏ học đi làm để nuôi tôi ăn học.

Khi chúng tôi trưởng thành, những lúc cần sự giúp đỡ của ba mẹ, họ không những không giúp, mà còn sợ chúng tôi dựa dẫm, đem nhà cửa, tiền bạc cho họ hàng vay mượn, nói rằng con cái không đáng tin.

Nhưng sau này, khi họ, người thì bị liệt, người thì nằm liệt giường, chẳng có người họ hàng nào đoái hoài đến họ. 

Anh trai tôi vì chăm sóc họ mà chẳng được bao lâu thì bị bệnh ung thư qua đời. 

Còn tôi, vì quá uất ức mà tinh thần hoảng loạn, ngã cầu thang mà chết.

Khi tôi mở mắt ra lần nữa, tôi đã trở về năm tôi học lớp 8.