Tiêu đề | BÁ VƯƠNG ÔM MINH NGUYỆT |
---|---|
Mô tả | GIỚI THIỆU: Năm ta bị Tiêu Hành Triệt cưỡng ép thành thân, ta vốn đã có hôn ước. Hắn mượn thế gia tộc uy hiếp, ép ta gả cho hắn. Ta hận hắn, lạnh nhạt với hắn, cự tuyệt cùng phòng. Đứa con đầu lòng của chúng ta, đã mất đi trong lần ta bỏ trốn. Về sau, ta lấy cái chết bức bách, hắn rốt cuộc buông tay. Nhưng ngày hắn công thành, vị hôn phu lại trói ta trên lầu thành, coi như con tin. Vì ta, Tiêu Hành Triệt tự chém đứt một cánh tay. Còn ta, bị tình địch bắn chết. Hồn phách chưa tan, ta tận mắt chứng kiến hắn thay ta báo thù, cùng ta hợp táng. Một lần mở mắt, ta trở về ngày dùng cái chết ép buộc ấy. Đôi mắt hắn đỏ ngầu, giọng run rẩy, nhẫn nhịn đến phát cuồng: “Nàng… thà chết, cũng không chịu ở lại bên ta sao?” Lưỡi dao kề nơi cổ rơi xuống đất, ta ôm chặt vòng eo gầy rắn rỏi của hắn: “Phu quân… ta, ta không đi nữa.” |
Trạng thái | Hoàn thành |
Tác giả | Đọc Xíu - Admin |
Lượt xem | 52,025 |
Số chương | 9 |
Thể loại | Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, HE, Ngọt |
Danh sách chương
STT | Tiêu đề | Ngày đăng | Lượt xem | Bình luận |
---|---|---|---|---|
Chương 1 | 1 | 21/8/2025 | 2,439 | 0 |
Chương 2 | 2 | 21/8/2025 | 6,666 | 0 |
Chương 3 | 3 | 21/8/2025 | 6,244 | 0 |
Chương 4 | 4 | 21/8/2025 | 6,245 | 0 |
Chương 5 | 5 | 21/8/2025 | 6,346 | 0 |
Chương 6 | 6 | 21/8/2025 | 6,192 | 0 |
Chương 7 | 7 | 21/8/2025 | 5,955 | 0 |
Chương 8 | 8 | 21/8/2025 | 5,927 | 0 |
Chương 9 | 9 + NGOẠI TRUYỆN | 21/8/2025 | 6,014 | 0 |

BÁ VƯƠNG ÔM MINH NGUYỆT

Mô tả
GIỚI THIỆU:
Năm ta bị Tiêu Hành Triệt cưỡng ép thành thân, ta vốn đã có hôn ước.
Hắn mượn thế gia tộc uy hiếp, ép ta gả cho hắn.
Ta hận hắn, lạnh nhạt với hắn, cự tuyệt cùng phòng.
Đứa con đầu lòng của chúng ta, đã mất đi trong lần ta bỏ trốn.
Về sau, ta lấy cái chết bức bách, hắn rốt cuộc buông tay.
Nhưng ngày hắn công thành, vị hôn phu lại trói ta trên lầu thành, coi như con tin.
Vì ta, Tiêu Hành Triệt tự chém đứt một cánh tay.
Còn ta, bị tình địch bắn chết.
Hồn phách chưa tan, ta tận mắt chứng kiến hắn thay ta báo thù, cùng ta hợp táng.
Một lần mở mắt, ta trở về ngày dùng cái chết ép buộc ấy.
Đôi mắt hắn đỏ ngầu, giọng run rẩy, nhẫn nhịn đến phát cuồng:
“Nàng… thà chết, cũng không chịu ở lại bên ta sao?”
Lưỡi dao kề nơi cổ rơi xuống đất, ta ôm chặt vòng eo gầy rắn rỏi của hắn:
“Phu quân… ta, ta không đi nữa.”