Thông tin truyện: Bị Phu Quân Và Hài Tử Ruồng Bỏ, Ta Liền Ngả Vào Lòng Tuyên Vương
Tiêu đềBị Phu Quân Và Hài Tử Ruồng Bỏ, Ta Liền Ngả Vào Lòng Tuyên Vương
Mô tảVăn án:   Ngụy Lý chê ta xuất thân hèn mọn, hài tử vừa sinh ra đã bị bế đi.    Năm Ngụy Tử Mộ năm tuổi, Ngụy Lý muốn cưới người trong lòng làm bình thê.    Ta nghe Ngụy Tử Mộ nói nói: “Vương thị xuất thân thế gia, nàng và vi phụ thành hôn là thích hợp nhất.”   Nó còn đẩy ta một cái: “Ta mới không cần một a hoàn làm mẫu thân của ta!”   Nghe vậy ta ngẩn ngơ hồi lâu, sau đó bình tĩnh cầu xin một tờ hưu thư.   Bảy năm sau, ta hồi kinh, Ngụy Tử Mộ chạy lại, dè dặt kéo lấy tay áo ta: “Nương.”   Ta nhẹ nhàng rút tay áo, thản nhiên hỏi hắn: “Tiểu công tử, có thấy hài nhi Tuyên Lãng của ta không?”   Sắc mặt hắn trong nháy mắt trắng bệch, ngây ngốc nhìn ta chằm chằm.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem72,957
Số chương16
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, Ngược, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/2025100
Chương 2Chương 22/4/20253250
Chương 3Chương 32/4/20257620
Chương 4Chương 42/4/20256070
Chương 5Chương 52/4/20251670
Chương 6Chương 62/4/2025150
Chương 7Chương 72/4/20251430
Chương 8Chương 82/4/20255320
Chương 9Chương 92/4/20256150
Chương 10Chương 102/4/20252200
Chương 11Chương 112/4/20259630
Chương 12Chương 122/4/20255620
Chương 13Chương 132/4/20259840
Chương 14Chương 142/4/2025520
Chương 15Chương 152/4/2025690
Chương 16Chương 162/4/20259310
Bị Phu Quân Và Hài Tử Ruồng Bỏ, Ta Liền Ngả Vào Lòng Tuyên Vương

Bị Phu Quân Và Hài Tử Ruồng Bỏ, Ta Liền Ngả Vào Lòng Tuyên Vương

Bị Phu Quân Và Hài Tử Ruồng Bỏ, Ta Liền Ngả Vào Lòng Tuyên Vương
72957
Lượt xem
16
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:02 02/04/2025

Mô tả

Văn án:

Ngụy Lý chê ta xuất thân hèn mọn, hài tử vừa sinh ra đã bị bế đi. 

Năm Ngụy Tử Mộ năm tuổi, Ngụy Lý muốn cưới người trong lòng làm bình thê. 

Ta nghe Ngụy Tử Mộ nói nói: “Vương thị xuất thân thế gia, nàng và vi phụ thành hôn là thích hợp nhất.”

Nó còn đẩy ta một cái: “Ta mới không cần một a hoàn làm mẫu thân của ta!”

Nghe vậy ta ngẩn ngơ hồi lâu, sau đó bình tĩnh cầu xin một tờ hưu thư.

Bảy năm sau, ta hồi kinh, Ngụy Tử Mộ chạy lại, dè dặt kéo lấy tay áo ta: “Nương.”

Ta nhẹ nhàng rút tay áo, thản nhiên hỏi hắn: “Tiểu công tử, có thấy hài nhi Tuyên Lãng của ta không?”

Sắc mặt hắn trong nháy mắt trắng bệch, ngây ngốc nhìn ta chằm chằm.