Thông tin truyện: BỒNG TÂN LANG
Tiêu đềBỒNG TÂN LANG
Mô tảGIỚI THIỆU:   Một thư sinh nghèo gả vào cửa ta năm năm, đến khi đỗ cử nhân thì chê ta – kẻ đồ tể – toàn thân mùi dầu mỡ tanh tưởi. Nửa tháng liền ấp a ấp úng, chẳng chịu nộp “công lương”.   Ta gom góp tiền bán thịt, đổi được hai thỏi mực, một xấp giấy tốt, lại dè sẻn mua một miếng xà phòng nhỏ.   Trên đường đội mưa về nhà. Dưới mái hiên, con chó vàng đang tha mất gói bánh bao nhân thịt ta bọc kỹ. Trong phòng lại vọng ra tiếng nũng nịu:   “Cha ơi, tỷ tỷ nhà quan trên người thơm lắm, chẳng như mẹ.” “Bánh ngọt này cũng ngon hơn bánh bao nhân thịt.”   Ta đem tất cả những vụn vặt cất trong ngực, kể cả phụ tử hai người, ném hết ra ngoài.   Khi ký hưu thư, Trịnh Hoài Thư ôm con, mắt tràn hận ý. Bà con trong thôn đều chê cười ta dại dột, thả mất một ông quan.   Hôm sau, bà mai dẫn đến một kẻ trắng trẻo, gầy gò, lại là người nói lắp. Sau lưng hắn còn có một bé gái, hai cha con rụt rè nhìn ta.   Ta lạnh giọng hỏi: “Bao lâu thì nộp công lương một lần?” “Một ngày phải ăn hết bao nhiêu thịt của ta?”   Người nói lắp đỏ bừng mặt, bị bà mai kéo tuột áo, lộ ra nửa bờ vai, ấp úng đáp:   “Chỉ cần cho con bé một miếng cơm ăn, làm cha… thế nào cũng được…”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem29,221
Số chương7
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Sủng, Chữa Lành, Điền Văn, Ngọt, Gương Vỡ Không Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1128/9/20251,4650
Chương 2228/9/20254,2500
Chương 3328/9/20254,6250
Chương 4428/9/20254,5970
Chương 5528/9/20254,6040
Chương 6628/9/20254,7050
Chương 7728/9/20254,9810
BỒNG TÂN LANG

BỒNG TÂN LANG

BỒNG TÂN LANG
29221
Lượt xem
7
Chương

Mô tả

GIỚI THIỆU:

Một thư sinh nghèo gả vào cửa ta năm năm, đến khi đỗ cử nhân thì chê ta – kẻ đồ tể – toàn thân mùi dầu mỡ tanh tưởi.

Nửa tháng liền ấp a ấp úng, chẳng chịu nộp “công lương”.

Ta gom góp tiền bán thịt, đổi được hai thỏi mực, một xấp giấy tốt, lại dè sẻn mua một miếng xà phòng nhỏ.

Trên đường đội mưa về nhà.

Dưới mái hiên, con chó vàng đang tha mất gói bánh bao nhân thịt ta bọc kỹ.

Trong phòng lại vọng ra tiếng nũng nịu:

“Cha ơi, tỷ tỷ nhà quan trên người thơm lắm, chẳng như mẹ.”

“Bánh ngọt này cũng ngon hơn bánh bao nhân thịt.”

Ta đem tất cả những vụn vặt cất trong ngực, kể cả phụ tử hai người, ném hết ra ngoài.

Khi ký hưu thư, Trịnh Hoài Thư ôm con, mắt tràn hận ý.

Bà con trong thôn đều chê cười ta dại dột, thả mất một ông quan.

Hôm sau, bà mai dẫn đến một kẻ trắng trẻo, gầy gò, lại là người nói lắp.

Sau lưng hắn còn có một bé gái, hai cha con rụt rè nhìn ta.

Ta lạnh giọng hỏi:

“Bao lâu thì nộp công lương một lần?”

“Một ngày phải ăn hết bao nhiêu thịt của ta?”

Người nói lắp đỏ bừng mặt, bị bà mai kéo tuột áo, lộ ra nửa bờ vai, ấp úng đáp:

“Chỉ cần cho con bé một miếng cơm ăn, làm cha… thế nào cũng được…”