Thông tin truyện: CẨM SẮT
Tiêu đềCẨM SẮT
Mô tả(Văn án)   Năm Lục Nghi rơi vào cảnh sa cơ lỡ vận, ta đã gả cho hắn.     Ta cùng hắn bắt đầu từ hai bàn tay trắng, đồng cam cộng khổ mà sống sót qua thời loạn.     Khi đại quân tiến vào Trường An, hắn nóng lòng đi tìm nữ tử danh gia từng công khai sỉ nhục hắn để báo thù.     Nhưng tìm tới tìm lui, chẳng những oán hận được hóa giải, mà hai người bọn họ còn tái hợp thành một câu chuyện tình đẹp khiến bao người ngưỡng mộ.     Lúc ta xách đao chém toang cánh cổng đỏ của biệt viện trong con hẻm Minh Liễu, nửa thành Trường An đã kéo đến xem náo nhiệt.     Lục Nghi vừa che chở cho nữ tử từng dùng roi ngựa đánh hắn, vừa tức giận chất vấn ta:     "Nàng làm ầm ĩ thế này, rốt cuộc là muốn gì?"     Khi mở mắt ra lần nữa, ta quay về thời điểm Lục Nghi đến cầu thân.     Đáng lẽ ta phải dâng trà cho hắn, nhưng tay lại lỡ nghiêng đi, để cả chén trà nóng hắt thẳng vào mặt hắn.     Lục Nghi sững sờ, còn ta chỉ cười nhạt, vẻ mỉa mai đầy thích thú:     "Chẳng phải ngươi rất thích người khác đối xử với mình như thế sao?"
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem27,630
Số chương10
Thể loạiNgôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20253500
Chương 222/4/20259240
Chương 332/4/2025500
Chương 442/4/202560
Chương 552/4/2025320
Chương 662/4/20253850
Chương 772/4/20257600
Chương 882/4/20255410
Chương 992/4/20254920
Chương 10102/4/2025900
CẨM SẮT

CẨM SẮT

CẨM SẮT
27630
Lượt xem
10
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:03 02/04/2025

Mô tả

(Văn án)

Năm Lục Nghi rơi vào cảnh sa cơ lỡ vận, ta đã gả cho hắn.  

Ta cùng hắn bắt đầu từ hai bàn tay trắng, đồng cam cộng khổ mà sống sót qua thời loạn.  

Khi đại quân tiến vào Trường An, hắn nóng lòng đi tìm nữ tử danh gia từng công khai sỉ nhục hắn để báo thù.  

Nhưng tìm tới tìm lui, chẳng những oán hận được hóa giải, mà hai người bọn họ còn tái hợp thành một câu chuyện tình đẹp khiến bao người ngưỡng mộ.  

Lúc ta xách đao chém toang cánh cổng đỏ của biệt viện trong con hẻm Minh Liễu, nửa thành Trường An đã kéo đến xem náo nhiệt.  

Lục Nghi vừa che chở cho nữ tử từng dùng roi ngựa đánh hắn, vừa tức giận chất vấn ta:  

"Nàng làm ầm ĩ thế này, rốt cuộc là muốn gì?"  

Khi mở mắt ra lần nữa, ta quay về thời điểm Lục Nghi đến cầu thân.  

Đáng lẽ ta phải dâng trà cho hắn, nhưng tay lại lỡ nghiêng đi, để cả chén trà nóng hắt thẳng vào mặt hắn.  

Lục Nghi sững sờ, còn ta chỉ cười nhạt, vẻ mỉa mai đầy thích thú:  

"Chẳng phải ngươi rất thích người khác đối xử với mình như thế sao?"