Thông tin truyện: Chỉ Cần Là Chàng, Bao Lâu Ta Cũng Chờ
Tiêu đềChỉ Cần Là Chàng, Bao Lâu Ta Cũng Chờ
Mô tảEditor: Choanh 🌸 Giới thiệu: Ta gả cho nhi tử của kẻ thù cũ của cha ta. Thay vì nói là gả cho hắn, thì nói là ta lén lút chui vào trong kiệu hoa, bắt ép hắn lấy mình sẽ đúng hơn. Trong hỉ đường, tiếng trống nhạc tưng bừng nhộn nhịp, nhưng hai vị phụ mẫu trước mặt ta sớm đã đứng ngồi không yên. Cách tận một chiếc khăn voan đỏ mà ta còn có thể thấy được mồ hôi hột thi nhau đổ trên chân cha ta. "Người này, chắc không phải là Uyển Uyển nhà chúng ta đâu nhỉ..." Mẹ ta run giọng, ghé vào tai cha ta thầm thì. Cha ta siết chặt tay thành nắm đấm, không đợi câu "Nhị bái cao đường" được xướng lên, ông tức giận hừ một tiếng, bực bội rời tiệc, còn mắng thêm câu: "Khốn nạn!" "Tiếp tục." Tân lang thản nhiên ra lệnh như chưa có chuyện gì xảy ra. Lễ thành hôn vẫn được tiếp diễn.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem10,678
Số chương16
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Gia Đấu, HE, Ngược, Sủng, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20259830
Chương 2Chương 22/4/20258010
Chương 3Chương 32/4/20257020
Chương 4Chương 4 + 52/4/20258150
Chương 5Chương 6+72/4/20256880
Chương 6Chương 8+92/4/20256590
Chương 7Chương 10+112/4/20256310
Chương 8Chương 12+132/4/20256010
Chương 9Chương 142/4/20255710
Chương 10Chương 15+162/4/20256170
Chương 11Chương 17+182/4/20255610
Chương 12Chương 192/4/20255790
Chương 13Chương 20+212/4/20255710
Chương 14Chương 21+222/4/20256080
Chương 15Chương 23+242/4/20255880
Chương 16Chương 24+25 (Hoàn)2/4/20257020
Chỉ Cần Là Chàng, Bao Lâu Ta Cũng Chờ

Chỉ Cần Là Chàng, Bao Lâu Ta Cũng Chờ

Chỉ Cần Là Chàng, Bao Lâu Ta Cũng Chờ
10678
Lượt xem
16
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:03 02/04/2025

Mô tả

Editor: Choanh 🌸

Giới thiệu:

Ta gả cho nhi tử của kẻ thù cũ của cha ta.

Thay vì nói là gả cho hắn, thì nói là ta lén lút chui vào trong kiệu hoa, bắt ép hắn lấy mình sẽ đúng hơn.

Trong hỉ đường, tiếng trống nhạc tưng bừng nhộn nhịp, nhưng hai vị phụ mẫu trước mặt ta sớm đã đứng ngồi không yên.

Cách tận một chiếc khăn voan đỏ mà ta còn có thể thấy được mồ hôi hột thi nhau đổ trên chân cha ta.

"Người này, chắc không phải là Uyển Uyển nhà chúng ta đâu nhỉ..." Mẹ ta run giọng, ghé vào tai cha ta thầm thì.

Cha ta siết chặt tay thành nắm đấm, không đợi câu "Nhị bái cao đường" được xướng lên, ông tức giận hừ một tiếng, bực bội rời tiệc, còn mắng thêm câu: "Khốn nạn!"

"Tiếp tục." Tân lang thản nhiên ra lệnh như chưa có chuyện gì xảy ra.

Lễ thành hôn vẫn được tiếp diễn.