Thông tin truyện: CHUYỆN XUÂN Ở BIỆN KINH
Tiêu đềCHUYỆN XUÂN Ở BIỆN KINH
Mô tảVăn án: Phu quân gạt ta thuở nhỏ ta đã ăn phải nấm độc, không thể sinh con đẻ cái, bắt ta uống thuốc tránh thai suốt mấy chục năm. Ngoài mặt, lại quyến luyến với người thanh mai trúc mã của chàng, sinh ra một nam một nữ. Kiếp trước, tới khi ta ch//ết mới biết, chàng từ lúc đầu tiếp cận ta, chính là vì nhắm vào số bạc nhà ta. Ta tần tảo một đời, hầu hạ cha mẹ chồng, góp nhặt được gia sản đồ sộ, chôn cất qua loa chỉ sau mấy chục ngày, chàng đã rước người thanh mai trúc mã và một đôi con trẻ vào cửa. Ngày thành hôn, khách khứa đông đủ. Hai bên cửa lim dán câu đối lớn màu đỏ tươi: Hai mươi năm xa cách, thư từ khó trao trọn tình tương tư. Cả nhà bốn người ở trong ngôi nhà ta sắm sửa, tiêu xài số bạc ta dành dụm, hưởng thụ niềm vui sum vầy. Lần nữa mở mắt, ta đã trở về thời điểm ba năm sau ngày ta lấy Châu Nguyên. Chàng tới xin ta tiền bạc. Ta hai tay chìa ra: "Tiền lương của phu quân chỉ mười lượng bạc, đã tiêu hết từ lâu, không còn nữa."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem6,534
Số chương12
Thể loạiTrọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, Trả Thù, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20255460
Chương 2Chương 22/4/20253120
Chương 3Chương 32/4/20253880
Chương 4Chương 42/4/20253150
Chương 5Chương 52/4/20256340
Chương 6Chương 62/4/20253730
Chương 7Chương 72/4/20257430
Chương 8Chương 82/4/20254780
Chương 9Chương 9 - 102/4/20255000
Chương 10Chương 112/4/20251990
Chương 11Chương 12 - 132/4/20255280
Chương 12Chương 14 (HOÀN)2/4/20255110
CHUYỆN XUÂN Ở BIỆN KINH

CHUYỆN XUÂN Ở BIỆN KINH

CHUYỆN XUÂN Ở BIỆN KINH
6534
Lượt xem
12
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
20:04 02/05/2025

Mô tả

Văn án:

Phu quân gạt ta thuở nhỏ ta đã ăn phải nấm độc, không thể sinh con đẻ cái, bắt ta uống thuốc tránh thai suốt mấy chục năm.

Ngoài mặt, lại quyến luyến với người thanh mai trúc mã của chàng, sinh ra một nam một nữ.

Kiếp trước, tới khi ta ch//ết mới biết, chàng từ lúc đầu tiếp cận ta, chính là vì nhắm vào số bạc nhà ta.

Ta tần tảo một đời, hầu hạ cha mẹ chồng, góp nhặt được gia sản đồ sộ, chôn cất qua loa chỉ sau mấy chục ngày, chàng đã rước người thanh mai trúc mã và một đôi con trẻ vào cửa.

Ngày thành hôn, khách khứa đông đủ.

Hai bên cửa lim dán câu đối lớn màu đỏ tươi: Hai mươi năm xa cách, thư từ khó trao trọn tình tương tư.

Cả nhà bốn người ở trong ngôi nhà ta sắm sửa, tiêu xài số bạc ta dành dụm, hưởng thụ niềm vui sum vầy.

Lần nữa mở mắt, ta đã trở về thời điểm ba năm sau ngày ta lấy Châu Nguyên.

Chàng tới xin ta tiền bạc.

Ta hai tay chìa ra: "Tiền lương của phu quân chỉ mười lượng bạc, đã tiêu hết từ lâu, không còn nữa."