Thông tin truyện: Cũng chỉ là sớm chiều
Tiêu đềCũng chỉ là sớm chiều
Mô tảTên truyện: 不过朝夕 - Cũng chỉ là sớm chiều Tác giả: Móng Vuốt Tới Từ Phương Bắc Số chương: 16 chương  Thể loại: Hiện đại, trùng sinh Tình trạng: Đã full Chuyển ngữ: Thu Vũ Miên Miên Văn án Vào ngày Hứa An Nhiên kết hôn, người tôi yêu đã nhảy từ tầng mười tám xuống. Khi mở cánh cửa phòng làm việc của anh ta, tôi thấy bên trong chất đầy những bức tranh vẽ Hứa An Nhiên. Nét vẽ nguệch ngoạc, dữ dội, nhưng lại tràn ngập tình yêu mãnh liệt của anh ta. Bạn bè nói: "Thẩm Thanh Khiết yêu An Nhiên suốt mười năm, cô ấy từng là ánh sáng duy nhất của anh ấy." Khi mở mắt lần nữa, tôi nhìn thấy Thẩm Thanh Khiết bị đám côn đồ trong trường chặn lại ngay trong lớp học, tôi lặng lẽ đóng cửa lại. Sau này, anh ta đội mưa gỗ cửa sổ phòng tôi, giọng khàn đặc, tuyệt vọng. "Nhiễm Nhiễm, em không cần anh nữa sao…”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem254
Số chương8
Thể loạiNgôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Hiện Đại

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Invalid Date00
Chương 2Invalid Date00
Chương 3Invalid Date00
Chương 4Invalid Date00
Chương 5Invalid Date00
Chương 6Invalid Date00
Chương 7Invalid Date00
Chương 8Invalid Date00
Cũng chỉ là sớm chiều

Cũng chỉ là sớm chiều

Cũng chỉ là sớm chiều
254
Lượt xem
8
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:06 02/04/2025

Mô tả

Tên truyện: 不过朝夕 - Cũng chỉ là sớm chiều

Tác giả: Móng Vuốt Tới Từ Phương Bắc

Số chương: 16 chương 

Thể loại: Hiện đại, trùng sinh

Tình trạng: Đã full

Chuyển ngữ: Thu Vũ Miên Miên

Văn án

Vào ngày Hứa An Nhiên kết hôn, người tôi yêu đã nhảy từ tầng mười tám xuống. Khi mở cánh cửa phòng làm việc của anh ta, tôi thấy bên trong chất đầy những bức tranh vẽ Hứa An Nhiên.

Nét vẽ nguệch ngoạc, dữ dội, nhưng lại tràn ngập tình yêu mãnh liệt của anh ta. Bạn bè nói: "Thẩm Thanh Khiết yêu An Nhiên suốt mười năm, cô ấy từng là ánh sáng duy nhất của anh ấy."

Khi mở mắt lần nữa, tôi nhìn thấy Thẩm Thanh Khiết bị đám côn đồ trong trường chặn lại ngay trong lớp học, tôi lặng lẽ đóng cửa lại.

Sau này, anh ta đội mưa gỗ cửa sổ phòng tôi, giọng khàn đặc, tuyệt vọng.

"Nhiễm Nhiễm, em không cần anh nữa sao…”