Tiêu đề | Dã Hữu Kiều Mộc |
---|---|
Mô tả | Tất cả mọi người đều biết tôi là cái đuôi của Giang Vọng. Tôi từng thay y chặn dao, vì y mà từ bỏ hết thảy mọi thứ kể cả tôn nghiêm bản thân. Thế nhưng vào lúc tôi bị bọn bắt cóc trói lại, Giang Vọng lại cho rằng tôi gài bẫy để hãm hại bạch nguyệt quang của y. Giang Vọng tùy ý để bọn cướp đánh đập tôi, mặt lộ vẻ trào phúng: “Ôn Kiều, đừng diễn nữa, cô làm tôi buồn nôn quá.” Sau đó tôi mới biết mình nhận sai người. Xuyên về khoảng thời gian trước kỳ thi đại học, dưới bao nhiêu ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tôi liều lĩnh chặn trước mặt thiếu niên nổi loạn kia: “Giang Dã, em… muốn tìm anh.” Còn Giang Vọng luôn nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt dần tuyệt vọng: “Cho nên, người trước nay cô muốn ở cùng chưa bao giờ là tôi?” |
Trạng thái | Hoàn thành |
Tác giả | Đọc Xíu - Admin |
Lượt xem | 26,961 |
Số chương | 17 |
Thể loại | Đô Thị, Hào Môn, Ngôn Tình, Quy tắc, Vả Mặt |
Danh sách chương
STT | Tiêu đề | Ngày đăng | Lượt xem | Bình luận |
---|---|---|---|---|
Chương 1 | Chương 1 | 17/4/2025 | 1,972 | 0 |
Chương 2 | Chương 2 | 17/4/2025 | 2,062 | 0 |
Chương 3 | Chương 3 | 17/4/2025 | 1,941 | 0 |
Chương 4 | Chương 4 | 17/4/2025 | 1,892 | 0 |
Chương 5 | Chương 5 | 17/4/2025 | 1,831 | 0 |
Chương 6 | Chương 6 | 17/4/2025 | 1,729 | 0 |
Chương 7 | Chương 7 | 17/4/2025 | 1,671 | 0 |
Chương 8 | Chương 8 | 17/4/2025 | 1,593 | 0 |
Chương 9 | Chương 9 | 17/4/2025 | 1,438 | 0 |
Chương 10 | Chương 10 | 17/4/2025 | 1,479 | 0 |
Chương 11 | Chương 11 | 17/4/2025 | 1,394 | 0 |
Chương 12 | Chương 12 | 17/4/2025 | 1,396 | 0 |
Chương 13 | Chương 13 | 17/4/2025 | 1,376 | 0 |
Chương 14 | Chương 14 | 17/4/2025 | 1,379 | 0 |
Chương 15 | Chương 15 | 17/4/2025 | 1,318 | 0 |
Chương 16 | Chương 16 | 17/4/2025 | 1,344 | 0 |
Chương 17 | Chương 17 | 17/4/2025 | 1,010 | 0 |

Dã Hữu Kiều Mộc
Mô tả
Tất cả mọi người đều biết tôi là cái đuôi của Giang Vọng.
Tôi từng thay y chặn dao, vì y mà từ bỏ hết thảy mọi thứ kể cả tôn nghiêm bản thân.
Thế nhưng vào lúc tôi bị bọn bắt cóc trói lại, Giang Vọng lại cho rằng tôi gài bẫy để hãm hại bạch nguyệt quang của y. Giang Vọng tùy ý để bọn cướp đánh đập tôi, mặt lộ vẻ trào phúng: “Ôn Kiều, đừng diễn nữa, cô làm tôi buồn nôn quá.”
Sau đó tôi mới biết mình nhận sai người.
Xuyên về khoảng thời gian trước kỳ thi đại học, dưới bao nhiêu ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tôi liều lĩnh chặn trước mặt thiếu niên nổi loạn kia: “Giang Dã, em… muốn tìm anh.”
Còn Giang Vọng luôn nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt dần tuyệt vọng: “Cho nên, người trước nay cô muốn ở cùng chưa bao giờ là tôi?”