Thông tin truyện: Dã Hữu Kiều Mộc
Tiêu đềDã Hữu Kiều Mộc
Mô tảTất cả mọi người đều biết tôi là cái đuôi của Giang Vọng. Tôi từng thay y chặn dao, vì y mà từ bỏ hết thảy mọi thứ kể cả tôn nghiêm bản thân. Thế nhưng vào lúc tôi bị bọn bắt cóc trói lại, Giang Vọng lại cho rằng tôi gài bẫy để hãm hại bạch nguyệt quang của y. Giang Vọng tùy ý để bọn cướp đánh đập tôi, mặt lộ vẻ trào phúng: “Ôn Kiều, đừng diễn nữa, cô làm tôi buồn nôn quá.” Sau đó tôi mới biết mình nhận sai người. Xuyên về khoảng thời gian trước kỳ thi đại học, dưới bao nhiêu ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tôi liều lĩnh chặn trước mặt thiếu niên nổi loạn kia: “Giang Dã, em… muốn tìm anh.” Còn Giang Vọng luôn nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt dần tuyệt vọng: “Cho nên, người trước nay cô muốn ở cùng chưa bao giờ là tôi?”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem27,052
Số chương17
Thể loạiĐô Thị, Hào Môn, Ngôn Tình, Quy tắc, Vả Mặt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/20251,9770
Chương 2Chương 217/4/20252,0680
Chương 3Chương 317/4/20251,9470
Chương 4Chương 417/4/20251,8980
Chương 5Chương 517/4/20251,8380
Chương 6Chương 617/4/20251,7350
Chương 7Chương 717/4/20251,6770
Chương 8Chương 817/4/20251,5990
Chương 9Chương 917/4/20251,4430
Chương 10Chương 1017/4/20251,4840
Chương 11Chương 1117/4/20251,4000
Chương 12Chương 1217/4/20251,3990
Chương 13Chương 1317/4/20251,3810
Chương 14Chương 1417/4/20251,3830
Chương 15Chương 1517/4/20251,3230
Chương 16Chương 1617/4/20251,3490
Chương 17Chương 1717/4/20251,0150
Dã Hữu Kiều Mộc

Dã Hữu Kiều Mộc

Dã Hữu Kiều Mộc
27052
Lượt xem
17
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
16:20 06/06/2025

Mô tả

Tất cả mọi người đều biết tôi là cái đuôi của Giang Vọng.

Tôi từng thay y chặn dao, vì y mà từ bỏ hết thảy mọi thứ kể cả tôn nghiêm bản thân.

Thế nhưng vào lúc tôi bị bọn bắt cóc trói lại, Giang Vọng lại cho rằng tôi gài bẫy để hãm hại bạch nguyệt quang của y. Giang Vọng tùy ý để bọn cướp đánh đập tôi, mặt lộ vẻ trào phúng: “Ôn Kiều, đừng diễn nữa, cô làm tôi buồn nôn quá.”

Sau đó tôi mới biết mình nhận sai người.

Xuyên về khoảng thời gian trước kỳ thi đại học, dưới bao nhiêu ánh mắt kinh ngạc của mọi người, tôi liều lĩnh chặn trước mặt thiếu niên nổi loạn kia: “Giang Dã, em… muốn tìm anh.”

Còn Giang Vọng luôn nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt dần tuyệt vọng: “Cho nên, người trước nay cô muốn ở cùng chưa bao giờ là tôi?”