Thông tin truyện: DÙ CÓ GIÀ ĐI, CHÚNG TÔI VẪN SỐNG VÌ BẢN THÂN MÌNH
Tiêu đềDÙ CÓ GIÀ ĐI, CHÚNG TÔI VẪN SỐNG VÌ BẢN THÂN MÌNH
Mô tảVì mua một quả sầu riêng, con rể trách mắng vợ:   “Tiền mua quả này đủ để tôi đổ đầy một bình xăng rồi!”   “Đã bảo rồi, phải tiết kiệm, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, thế mà các người, ăn thứ đồ quý giá này mà không hề có gánh nặng gì à!”   Con gái cũng trách mắng vợ: “Mẹ, sao mẹ lại mua cái này mà không thảo luận với con một tiếng? Nhà mình đâu có tiền để mẹ tiêu xài như thế!”   Nhìn thấy khuôn mặt dần dần buồn bã của vợ, tôi chỉ vào chiếc đồng hồ 60 ngàn của con rể và chiếc túi 50 ngàn của con gái, tức giận không kìm được:   “Các người đều nói muốn tiết kiệm, thế mà Lý Vĩ, chiếc đồng hồ này của cậu tốn bao nhiêu tiền? Lưu Đình, chiếc túi đó của con tốn bao nhiêu tiền?!”   “Lương hưu của vợ chồng tôi chỉ có hai mươi tám ngàn mỗi tháng, vậy mà chẳng có cái gì để ăn nữa sao?! Các người tiết kiệm là cho ai? Cắt giảm là cho ai?!”   “Cả đời vợ tôi theo tôi chưa bao giờ chịu khổ, đến lúc già rồi, không phải để các người làm nhục bà ấy!”   Sau đó, tôi kéo vợ đi mất.   Chúng nó hoảng loạn.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem9,535
Số chương8
Thể loạiĐô Thị, HE, Hiện Đại, Gia Đình

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20255540
Chương 222/4/20253120
Chương 332/4/20254590
Chương 442/4/20254500
Chương 552/4/20252560
Chương 662/4/20251950
Chương 772/4/2025580
Chương 88 - HẾT2/4/2025400
DÙ CÓ GIÀ ĐI, CHÚNG TÔI VẪN SỐNG VÌ BẢN THÂN MÌNH

DÙ CÓ GIÀ ĐI, CHÚNG TÔI VẪN SỐNG VÌ BẢN THÂN MÌNH

DÙ CÓ GIÀ ĐI, CHÚNG TÔI VẪN SỐNG VÌ BẢN THÂN MÌNH
9535
Lượt xem
8
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:08 02/04/2025

Mô tả

Vì mua một quả sầu riêng, con rể trách mắng vợ:

“Tiền mua quả này đủ để tôi đổ đầy một bình xăng rồi!”

“Đã bảo rồi, phải tiết kiệm, có thể tiết kiệm thì tiết kiệm, thế mà các người, ăn thứ đồ quý giá này mà không hề có gánh nặng gì à!”

Con gái cũng trách mắng vợ: “Mẹ, sao mẹ lại mua cái này mà không thảo luận với con một tiếng? Nhà mình đâu có tiền để mẹ tiêu xài như thế!”

Nhìn thấy khuôn mặt dần dần buồn bã của vợ, tôi chỉ vào chiếc đồng hồ 60 ngàn của con rể và chiếc túi 50 ngàn của con gái, tức giận không kìm được:

“Các người đều nói muốn tiết kiệm, thế mà Lý Vĩ, chiếc đồng hồ này của cậu tốn bao nhiêu tiền? Lưu Đình, chiếc túi đó của con tốn bao nhiêu tiền?!”

“Lương hưu của vợ chồng tôi chỉ có hai mươi tám ngàn mỗi tháng, vậy mà chẳng có cái gì để ăn nữa sao?! Các người tiết kiệm là cho ai? Cắt giảm là cho ai?!”

“Cả đời vợ tôi theo tôi chưa bao giờ chịu khổ, đến lúc già rồi, không phải để các người làm nhục bà ấy!”

Sau đó, tôi kéo vợ đi mất.

Chúng nó hoảng loạn.