Thông tin truyện: Đứa Con Ngỗ Nghịch Trong Bữa Cơm Tất Niên
Tiêu đềĐứa Con Ngỗ Nghịch Trong Bữa Cơm Tất Niên
Mô tảVề nhà ăn Tết, tôi chuẩn bị cho mỗi đứa cháu một túi quà to đùng.   Thằng cháu trai bắt đầu la ó, đòi giành bằng được túi quà của chị nó.   Tôi khuyên nhủ:    “Hai túi giống nhau mà.”   Nhưng nó lập tức vừa khóc vừa gào, còn lăn ra đất giãy nảy:    “Không, không, không! Con chỉ muốn cái của chị thôi!”   Được rồi, được rồi.    Tôi mỉm cười, lấy ra một chiếc váy công chúa.    “Thích đồ của chị thế cơ à? Vậy thì mặc cái này đi, còn ngẩn ra đấy làm gì? Cởi ra mau!”   Bác cả lập tức bước tới, trách tôi:    “Giang Mãn, hai mươi mấy tuổi đầu rồi, sao lại chấp nhặt với con nít thế?”   Tôi đáp lại ngay:    “Bác cũng gần năm mươi rồi đấy, sao lại đi chấp nhặt với đứa trẻ hai mươi mấy tuổi như cháu?”   Còn cô cả bĩu môi:    “Nhìn cái tính khí đanh đá kia kìa, thế này thì ai mà thèm lấy chồng cho được.”   Tôi cười nhạt:    “Các cô các bác đừng vội, từng người một, ai cũng có phần “quà đặc biệt” cả.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem73,576
Số chương9
Thể loạiĐô Thị, Nữ Cường, Vả Mặt, Hiện Đại, Đoản Văn, Gia Đình, Sảng Văn

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20256800
Chương 222/4/20256380
Chương 332/4/20256780
Chương 442/4/20258820
Chương 552/4/20251640
Chương 662/4/20255020
Chương 772/4/20255270
Chương 882/4/20258610
Chương 99.end2/4/20256450
Đứa Con Ngỗ Nghịch Trong Bữa Cơm Tất Niên

Đứa Con Ngỗ Nghịch Trong Bữa Cơm Tất Niên

Đứa Con Ngỗ Nghịch Trong Bữa Cơm Tất Niên
73576
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:08 02/04/2025

Mô tả

Về nhà ăn Tết, tôi chuẩn bị cho mỗi đứa cháu một túi quà to đùng.

Thằng cháu trai bắt đầu la ó, đòi giành bằng được túi quà của chị nó.

Tôi khuyên nhủ: 

“Hai túi giống nhau mà.”

Nhưng nó lập tức vừa khóc vừa gào, còn lăn ra đất giãy nảy: 

“Không, không, không! Con chỉ muốn cái của chị thôi!”

Được rồi, được rồi. 

Tôi mỉm cười, lấy ra một chiếc váy công chúa. 

“Thích đồ của chị thế cơ à? Vậy thì mặc cái này đi, còn ngẩn ra đấy làm gì? Cởi ra mau!”

Bác cả lập tức bước tới, trách tôi: 

“Giang Mãn, hai mươi mấy tuổi đầu rồi, sao lại chấp nhặt với con nít thế?”

Tôi đáp lại ngay: 

“Bác cũng gần năm mươi rồi đấy, sao lại đi chấp nhặt với đứa trẻ hai mươi mấy tuổi như cháu?”

Còn cô cả bĩu môi: 

“Nhìn cái tính khí đanh đá kia kìa, thế này thì ai mà thèm lấy chồng cho được.”

Tôi cười nhạt: 

“Các cô các bác đừng vội, từng người một, ai cũng có phần “quà đặc biệt” cả.”