Thông tin truyện: “Em Gái” Của Chồng Tôi
Tiêu đề“Em Gái” Của Chồng Tôi
Mô tảNgày cưới, khi MC mời chú rể hôn cô dâu.   Tiểu thanh mai của Giang Thời Nghiên lại bất ngờ tiến đến, hôn anh ta.   Anh ta không né tránh, ngược lại còn xoa đầu cô ta, dịu giọng dỗ dành:   “Mạch Mạch ngoan, đừng nghịch nữa.”   Không khí trong hội trường im phăng phắc, tất cả khách khứa đều chờ xem phản ứng của tôi, cô dâu trong buổi lễ.   Mà tôi chỉ thản nhiên gỡ khăn voan xuống, đội lên đầu Đường Mạch Mạch, sau đó vỗ tay cười nói với hai người họ:   “Giờ còn đứng ngây ra đấy làm gì? Mau đi đi, bước tiếp theo là động phòng rồi.”   Đường Mạch Mạch vui vẻ xoay một vòng tại chỗ, giả vờ ngây thơ hỏi:   “Anh Nghiên ơi, em đội khăn voan trông có phải đẹp hơn chị Khương Ngâm không?”   Nghe vậy, Giang Thời Nghiên lập tức giơ tay ra hiệu dừng, luống cuống nhìn tôi giải thích:   “Mạch Mạch nghịch ngợm quen rồi, chỉ là đùa thôi.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem21,886
Số chương9
Thể loạiNgôn Tình, Đô Thị, Vả Mặt, Hiện Đại, Đoản Văn, Gia Đình, Sảng Văn

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20257140
Chương 222/4/20254300
Chương 332/4/2025470
Chương 442/4/20252670
Chương 552/4/20255290
Chương 662/4/20255060
Chương 772/4/20257930
Chương 882/4/20256740
Chương 99.end2/4/20259260
“Em Gái” Của Chồng Tôi

“Em Gái” Của Chồng Tôi

“Em Gái” Của Chồng Tôi
21886
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:08 02/04/2025

Mô tả

Ngày cưới, khi MC mời chú rể hôn cô dâu.

Tiểu thanh mai của Giang Thời Nghiên lại bất ngờ tiến đến, hôn anh ta.

Anh ta không né tránh, ngược lại còn xoa đầu cô ta, dịu giọng dỗ dành:

“Mạch Mạch ngoan, đừng nghịch nữa.”

Không khí trong hội trường im phăng phắc, tất cả khách khứa đều chờ xem phản ứng của tôi, cô dâu trong buổi lễ.

Mà tôi chỉ thản nhiên gỡ khăn voan xuống, đội lên đầu Đường Mạch Mạch, sau đó vỗ tay cười nói với hai người họ:

“Giờ còn đứng ngây ra đấy làm gì? Mau đi đi, bước tiếp theo là động phòng rồi.”

Đường Mạch Mạch vui vẻ xoay một vòng tại chỗ, giả vờ ngây thơ hỏi:

“Anh Nghiên ơi, em đội khăn voan trông có phải đẹp hơn chị Khương Ngâm không?”

Nghe vậy, Giang Thời Nghiên lập tức giơ tay ra hiệu dừng, luống cuống nhìn tôi giải thích:

“Mạch Mạch nghịch ngợm quen rồi, chỉ là đùa thôi.”