Thông tin truyện: GIÓ NỔI CHỐN HOANG
Tiêu đềGIÓ NỔI CHỐN HOANG
Mô tảNăm ta gả cho Thôi Hành, ta mới vừa tròn mười tuổi.     Hắn mắc trọng bệnh, nhà họ Thôi thấy bát tự của ta và hắn cực kỳ hợp nhau, liền hạ sính thư định thân.     Ta không muốn lấy một kẻ ốm yếu bệnh tật, nhưng cha một lòng muốn kết thân với quý nhân, ép ta phải bước lên kiệu hoa.     Ngày thành thân, ta khóc đến nức nở trong hỉ phòng, gào lên đòi về nhà tìm mẹ.     Ta đói lắm, muốn ăn bánh mẹ làm, còn muốn nghe người kể chuyện ru ta ngủ.     Khi ta đang khóc đến long trời lở đất, vị phu quân trên danh nghĩa kia của ta bước vào phòng.     Hắn sững sờ nhìn ta, thân hình hơi lảo đảo, bật thốt lên:     "Hay thật đấy! Người ta cưới vợ, còn ta thì rước về một đứa con gái."     Thấy ta khóc mãi không ngừng, hắn không còn cách nào khác, bèn lấy từ trong ngực ra một viên kẹo đường, vẻ mặt đầy lúng túng:     "Đừng khóc nữa, từ nay về sau, ta chính là mẹ của nàng."     Ta ngơ ngác cắn viên kẹo, ngẩn người hỏi lại:     "A?"
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem59,155
Số chương12
Thể loạiCổ Đại, Nữ Cường, HE, Chữa Lành, Cưới Trước Yêu Sau

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20251,0060
Chương 222/4/20258130
Chương 332/4/20258350
Chương 442/4/20252510
Chương 552/4/20255670
Chương 662/4/20254200
Chương 772/4/20257510
Chương 882/4/20252130
Chương 992/4/20254850
Chương 10102/4/2025690
Chương 11112/4/20259660
Chương 12122/4/20257850
GIÓ NỔI CHỐN HOANG

GIÓ NỔI CHỐN HOANG

GIÓ NỔI CHỐN HOANG
59155
Lượt xem
12
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
09:33 14/11/2025

Mô tả

Năm ta gả cho Thôi Hành, ta mới vừa tròn mười tuổi.  

Hắn mắc trọng bệnh, nhà họ Thôi thấy bát tự của ta và hắn cực kỳ hợp nhau, liền hạ sính thư định thân.  

Ta không muốn lấy một kẻ ốm yếu bệnh tật, nhưng cha một lòng muốn kết thân với quý nhân, ép ta phải bước lên kiệu hoa.  

Ngày thành thân, ta khóc đến nức nở trong hỉ phòng, gào lên đòi về nhà tìm mẹ.  

Ta đói lắm, muốn ăn bánh mẹ làm, còn muốn nghe người kể chuyện ru ta ngủ.  

Khi ta đang khóc đến long trời lở đất, vị phu quân trên danh nghĩa kia của ta bước vào phòng.  

Hắn sững sờ nhìn ta, thân hình hơi lảo đảo, bật thốt lên:  

"Hay thật đấy! Người ta cưới vợ, còn ta thì rước về một đứa con gái."  

Thấy ta khóc mãi không ngừng, hắn không còn cách nào khác, bèn lấy từ trong ngực ra một viên kẹo đường, vẻ mặt đầy lúng túng:  

"Đừng khóc nữa, từ nay về sau, ta chính là mẹ của nàng."  

Ta ngơ ngác cắn viên kẹo, ngẩn người hỏi lại:  

"A?"