Danh sách truyện
Tìm kiếm và lọc truyện theo nhiều tiêu chí
Danh sách truyện (Cưới Trước Yêu Sau)
1. MINH NGUYỆT YẾN
Tác giả: Xoăn dịch truyện
Thể loại: ngon-tinh, co-dai, gia-dau, nu-cuong, va-mat, he, tra-thu, cuoi-truoc-yeu-sau
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 24
Lượt xem: 510,606
Mô tả: (Văn án) Ta đã dùng búa đập bị thương biểu ca khi hắn có ý đồ làm nhục ta. Thẩm nương nổi cơn thịnh nộ, liền bán ta cho Vương bà bà ở đầu làng. Ta rưng rưng nước mắt nhìn Vương bà bà, nói: "Xin bà đừng bán con vào chốn phong trần, chỉ cần có cơm ăn là được, làm trâu làm ngựa con cũng cam lòng." Vương bà bà nheo mắt, ngắm nghía ta hồi lâu rồi nói: "Tam công tử nhà họ Cố ở kinh thành bệnh nặng sắp chết, gả qua để xung hỉ, con có chịu không?" Bà ấy còn nói: "Nếu sau này cậu ta chết, ít ra con cũng là một thiếu phu nhân, làm góa phụ còn hơn là làm kỹ nữ. Nếu vận số tốt, Tam công tử không chết thì cậu ấy cũng chỉ là kẻ tàn phế, chẳng thể làm khó con đâu. Con chỉ cần chăm sóc tốt cho cậu ấy, ít nhất còn có chỗ dựa." Nói đến đây, Vương bà bà có chút bối rối: "Cây khô vẫn là cây, núi hoang vẫn là núi, con thấy đúng không?" Ta nghiến răng, đáp: "Con đồng ý!"
2. Nhân duyên trời định
Tác giả: Đồng Đồng
Thể loại: ngon-tinh, co-dai, chua-lanh, cuoi-truoc-yeu-sau, ngot, truy-the
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 16
Lượt xem: 243,014
Mô tả: Ta và tỷ tỷ xuất giá cùng một ngày. Nhưng người cởi khăn trùm cô dâu, lại là tỷ phu của ta. Lúc này ta mới biết, tỷ tỷ và người trong lòng của ta đã có tình ý với nhau từ lâu, nên đã “Ám độ trần thương”*, tráo đổi kiệu hoa. ( Ám độ trần thương: một trong 36 kế, ý là dùng cách thức làm điều mà không ai nghĩ tới) Tỷ phu là một người mù, lại yếu đuối, tính tình mềm mại, hắn nhẹ nhàng ôn nhu nói với ta: "Nàng đừng sợ, sống không được bao lâu nữa đâu, nàng hãy nhịn thêm chút nữa đi." Về sau ta mới biết được, “ sống không được lâu đâu” trong lời hắn, là tỷ tỷ và người trong lòng kia.
3. THẬP NHỊ THANH
Tác giả: Xoăn dịch truyện
Thể loại: ngon-tinh, co-dai, nu-cuong, he, cung-dau, cuoi-truoc-yeu-sau
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 16
Lượt xem: 233,326
Mô tả: (Văn án) Ngày ta vừa tròn cập kê, tuyết rơi rất lớn. Cùng ngày hôm đó, ta nhận được thư từ hôn của Thái tử điện hạ và một tờ hôn thư do thúc thúc của ngài ấy gửi tới. 01 Ta ngồi ngay ngắn trên đại điện, lòng như tro tàn. Mới vừa rồi, Tạ Phạn quỳ trước mặt văn võ bá quan, nghiêm nghị nói rằng đã có người trong lòng, muốn từ hôn với ta. Sắc mặt cha ta lập tức tái xanh. Hoàng đế lộ vẻ không vui. Hôn sự do thiên tử ban, há có thể dễ dàng chống lại như vậy. Không khí căng thẳng, chỉ có một người phe phẩy quạt, thong dong cười nói: "Thần đệ thấy tiểu thư nhà họ Thịnh thanh tú phi phàm, càng nhìn càng thấy ưa thích." Tất cả mọi ánh mắt trên đại điện lập tức đổ dồn về phía hắn.
4. KHÔNG PHỤ THANH ĐÀI
Tác giả: Xoăn dịch truyện
Thể loại: ngon-tinh, co-dai, gia-dau, nu-cuong, va-mat, he, chua-lanh, cuoi-truoc-yeu-sau
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 14
Lượt xem: 227,527
Mô tả: GIỚI THIỆU: Khi Cố Diễn Sinh đến cầu hôn như đã hứa, ta vui mừng chờ đợi sau tấm bình phong. Nhưng lại nghe thấy hắn đề nghị cưới cả ta và tỷ tỷ ruột của ta vào cửa. Đại phu nhân hỏi: "Ai sẽ là chính thê?" Hắn điềm tĩnh đáp: "Đích nữ làm chính thê." Tỷ tỷ đắc ý cười: "Thẩm Thanh Đài, nhận mệnh đi, ngươi vĩnh viễn không thể thắng được ta." Nàng đẩy ngã bình phong, buộc ta phải đối mặt với Cố Diễn Sinh. Mọi người đều nghĩ ta sẽ làm loạn một trận, nhưng ta chỉ đỏ mặt lấy ra một khối ngọc bài, thẳng thừng từ chối hôn sự: "Đa tạ tiểu công gia đã để mắt đến ta, nhưng Thanh Đài đã có hôn ước, không thể vào Quốc Công phủ làm thiếp được."
5. NGỌC NƯƠNG
Tác giả: Xoăn dịch truyện
Thể loại: ngon-tinh, co-dai, gia-dau, nu-cuong, va-mat, he, tra-thu, gia-dinh, cung-dau, chua-lanh, cuoi-truoc-yeu-sau, dien-van, ga-thay, ngot
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 22
Lượt xem: 194,232
Mô tả: Khi ta thay tiểu thư gả vào nhà họ Thôi ở Thanh Hà, người từng cao ngạo như Thôi Thiệu – sau khi chịu cung hình đã trở thành phế nhân. Hắn không thích ta. Ngày thành thân, ngay cả một lễ nghi tối thiểu cũng không có. Về sau, hắn lật lại bản án, giúp nhà họ Thôi phục hồi vinh quang xưa. Tiểu thư năm xưa, giờ đã thành góa phụ, mang theo hôn thư tìm đến, nguyện ý để con mình đổi họ, nhận Thôi Thiệu làm cha. Nàng cũng không chê hắn đã không còn khả năng làm đàn ông. Ta chẳng còn lý do gì để ở lại. Khi ta đang thu dọn hành lý chuẩn bị rời đi, Thôi Thiệu bước vào, cả người mang theo khí lạnh, mạnh mẽ ép ta xuống giường. "Nàng dám đi, hôm nay ta sẽ khiến nàng không xuống nổi giường!" Chiếc ngọc bội bên hông hắn cấn vào ta, đau nhói.
6. NGÀY TA CẬP KÊ, TUYẾT RƠI RẤT LỚN, HẮN NÓI MUỐN TỪ HÔN
Tác giả: Đồng Đồng
Thể loại: trong-sinh, co-dai, hao-mon-the-gia, tra-thu, cuoi-truoc-yeu-sau
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 33
Lượt xem: 194,223
Mô tả: Ngày ta cập kê, tuyết rơi rất lớn, hắn nói muốn từ hôn. May mắn là khách khứa đã giải tán, cha ta không gọi hắn là "rể hiền" nữa, chỉ lạnh lùng nhìn hắn. Vệ Đạc hướng bái đường hành lễ, "Tri Nghi muội muội phúc lớn ân trày, Vệ mỗ tự biết phúc mỏng, không dám làm lỡ lương duyên." Ta ngây người ngồi một bên, luôn cảm thấy cảnh tượng trước mắt như một giấc mơ.
7. Phu quân mặt q.u.ỷ ôn nhu
Tác giả: Đồng Đồng
Thể loại: ngon-tinh, co-dai, nu-cuong, chua-lanh, cuoi-truoc-yeu-sau, ga-thay, ngot
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 10
Lượt xem: 185,116
Mô tả: Nghe nói nam nhân muốn cùng tỷ tỷ thành thân dáng dấp xấu vô cùng. Là người man di, dáng người thô kệch, má phải còn có một vết sẹo dài bằng ngón tay cái. Tỷ tỷ không muốn gả, đem ta nhét lên kiệu hỉ. Về sau phu quân xưng đế, đem ta sủng lên tận trời. Tỷ tỷ lại hối hận rồi, nàng muốn ta đem phu quân trả lại cho nàng ấy......
8. Ta Chỉ Muốn Hôn Nương Tử Thôi!
Tác giả: Diệp Gia Gia
Thể loại: ngon-tinh, co-dai, he, sung, chua-lanh, cuoi-truoc-yeu-sau, ngot
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 12
Lượt xem: 157,534
Mô tả: Sau khi đỗ Trạng Nguyên, việc đầu tiên Lục Tướng làm chính là hưu thê. "Họ Thẩm vốn là người hiền đức, nhưng quá mức tẻ nhạt." Hắn cưới một nữ nhân chốn phong trần, còn ta tái giá với một công tử ăn chơi. Lục Tướng cho rằng ta vì giận dỗi nên mới lấy một kẻ vừa không có học vấn, vừa không có nghề nghiệp. Hắn nghĩ rằng, con gái nhà họ Thẩm vốn coi trọng nữ đức như ta, chắc chắn sẽ bị kẻ phóng túng đó chán ghét, nhanh chóng bị bỏ rơi. Nửa năm trôi qua, vẫn không thấy chuyện ta bị phu quân ruồng bỏ. Lục Tướng không kìm được mà đích thân đến gặp. Lúc ấy, ta đang cầm thước gõ lên đầu phu quân, giọng điệu vừa bất lực vừa trách móc: "Phu tử đã giảng ba lần rồi, chàng vẫn chưa hiểu sao?" Tên phu quân kia lại chẳng hề bận tâm, kéo ta vào lòng, cười đùa vô lại: "Không hiểu, chỉ muốn hôn nàng thôi." ...
9. TÂN NƯƠNG XUNG HỈ
Tác giả: Xoăn dịch truyện
Thể loại: co-dai, va-mat, he, cuoi-truoc-yeu-sau
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 16
Lượt xem: 152,631
Mô tả: (Văn án) Ta là tân nương được cưới về để xung hỉ. Sau khi Trấn Quốc Tướng quân hôn mê nửa năm, ta được gả cho hắn. Chăm sóc tướng quân không có gì phiền phức, thậm chí ta còn mong rằng hắn sẽ không bao giờ tỉnh lại. Thế nhưng tướng quân vẫn tỉnh dậy. Hắn nhìn ta với vẻ nửa cười nửa không: "Cô có biết tại sao ta tỉnh lại không?" Ta lắc đầu. "Bị tiếng cô nói xấu người khác và tiếng bấm bàn tính làm ồn mà tỉnh dậy đấy."
10. Ta Thực Sự Lười Không Muốn Chạy
Tác giả: Lộn Xộn page
Thể loại: ngon-tinh, co-dai, he, cung-dau, cuoi-truoc-yeu-sau, ngot
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 14
Lượt xem: 151,721
Mô tả: Ta là công chúa Đại Ân, nổi danh là một công chúa phế vật, văn không thông võ không thạo, chỉ có mỗi bề ngoài xinh đẹp. Vì thế, phụ hoàng anh minh của ta quyết định đưa ta gả cho hoàng đế Đại Tề. Nghe nói Thánh Thượng của Tề quốc âm tình bất định, cổ quái, đặc biệt thích gi//ết mỹ nhân, hậu cung trống rỗng không một bóng người. Tề Nghiên cho ta xem những tấm phiến làm từ xương mỹ nhân, tay nhẹ nhàng xoa đỉnh đầu ta, cười như không cười: ”Sợ hãi sao? Nếu sợ, hiện tại chạy về Ân quốc của nàng còn kịp đấy.” Ta túm lấy ống tay áo của hắn, tay hơi run, nhưng vẫn lắc đầu: “Không, không quay về.” Tề Nghiên hạ tay từ đỉnh đầu ta xuống: “Hả? Vì sao?” Ta nhìn thẳng vào đôi mắt híp lại của hắn, từng chữ một nói: “Ta lười chạy lắm…” Tề Nghiên: “…” Nói giỡn, từ Tề quốc chạy về Ân quốc, chẳng phải sẽ mệt đến hẹo sao…
11. MINH THI
Tác giả: Xoăn dịch truyện
Thể loại: ngon-tinh, co-dai, nu-cuong, va-mat, he, chua-lanh, cuoi-truoc-yeu-sau
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 14
Lượt xem: 120,899
Mô tả: (Văn án) Tô Yến Thanh đến Cô Tô nhậm chức, trên đường chuộc thân cho một vị hoa khôi. Cha mẹ nói ta là con gái nhà nông, được làm chính thất đã là vinh dự, phải có lòng độ lượng để dung nạp thiếp thất. Thế nhưng, con diều giấy ta cùng hắn thả, hắn cũng cùng nàng thả một lần nữa. Đậu hũ hoa ta làm, hắn lại chê ngọt đến mức khó chịu. Ta bỗng dưng chẳng muốn gả nữa. Đúng lúc bà mối đến mai mối. Bà ấy nói, công tử nhà kia tuy là con thứ, nhưng tính tình hiền lành, biết thương người. Ta nghĩ một lát, hỏi bà mối: “Trong sân nhà ấy có thể trồng rau được không?” Bà mối ngẩn người giây lát, sau đó gật đầu lia lịa. Ta lập tức vác tay nải lên, nói: “Chẳng cần biết là con đầu bếp hay con thứ, chỉ cần để ta trồng rau, ta sẽ gả!”
12. Biệt Cửu Ca
Tác giả: Lộn Xộn page
Thể loại: ngon-tinh, co-dai, nu-cuong, he, sung, huyen-huyen, cung-dau, chua-lanh, cuoi-truoc-yeu-sau, ga-thay, ngot
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 13
Lượt xem: 110,927
Mô tả: #Ngôn tình, cổ đại, huyền huyễn (chun chút), ngọt sủng, cưới trước yêu sau, HE. Giới thiệu truyện: Ta bị kế mẫu đánh ngất, rồi bị ép thay chị gái xuất giá vào Đoan Vương phủ, gả cho vị tiểu thế tử vẫn đang hôn mê bất tỉnh, sống chết chưa rõ. Trong tân phòng, ta đang mắt to trừng mắt nhỏ với một thiếu niên đang ngồi trên xà nhà. “Nàng nhìn thấy ta” thiếu niên bay nhẹ xuống, giọng chắc chắn. Ta điên cuồng lắc đầu: “Không thấy, không thấy gì cả.” “Không thấy, sao lại nghe được?” “Hả? Ta có nói gì sao? Chắc ta chỉ đang lẩm bẩm một mình thôi.” Thiếu niên bị ta chọc cười: “Cô nương tên Biệt Quan Quan, đúng không? Đêm nay tiểu gia sẽ vào báo mộng cho mẫu phi biết!” Ta: “…”

MINH NGUYỆT YẾN
(Văn án) Ta đã dùng búa đập bị thương biểu ca khi hắn có ý đồ làm nhục ta. Thẩm nương nổi cơn thịnh nộ, liền bán ta cho Vương bà bà ở đầu làng. Ta rưng rưng nước mắt nhìn Vương bà bà, nói: "Xin bà đừng bán con vào chốn phong trần, chỉ cần có cơm ăn là được, làm trâu làm ngựa con cũng cam lòng." Vương bà bà nheo mắt, ngắm nghía ta hồi lâu rồi nói: "Tam công tử nhà họ Cố ở kinh thành bệnh nặng sắp chết, gả qua để xung hỉ, con có chịu không?" Bà ấy còn nói: "Nếu sau này cậu ta chết, ít ra con cũng là một thiếu phu nhân, làm góa phụ còn hơn là làm kỹ nữ. Nếu vận số tốt, Tam công tử không chết thì cậu ấy cũng chỉ là kẻ tàn phế, chẳng thể làm khó con đâu. Con chỉ cần chăm sóc tốt cho cậu ấy, ít nhất còn có chỗ dựa." Nói đến đây, Vương bà bà có chút bối rối: "Cây khô vẫn là cây, núi hoang vẫn là núi, con thấy đúng không?" Ta nghiến răng, đáp: "Con đồng ý!"

Nhân duyên trời định
Ta và tỷ tỷ xuất giá cùng một ngày. Nhưng người cởi khăn trùm cô dâu, lại là tỷ phu của ta. Lúc này ta mới biết, tỷ tỷ và người trong lòng của ta đã có tình ý với nhau từ lâu, nên đã “Ám độ trần thương”*, tráo đổi kiệu hoa. ( Ám độ trần thương: một trong 36 kế, ý là dùng cách thức làm điều mà không ai nghĩ tới) Tỷ phu là một người mù, lại yếu đuối, tính tình mềm mại, hắn nhẹ nhàng ôn nhu nói với ta: "Nàng đừng sợ, sống không được bao lâu nữa đâu, nàng hãy nhịn thêm chút nữa đi." Về sau ta mới biết được, “ sống không được lâu đâu” trong lời hắn, là tỷ tỷ và người trong lòng kia.

THẬP NHỊ THANH
(Văn án) Ngày ta vừa tròn cập kê, tuyết rơi rất lớn. Cùng ngày hôm đó, ta nhận được thư từ hôn của Thái tử điện hạ và một tờ hôn thư do thúc thúc của ngài ấy gửi tới. 01 Ta ngồi ngay ngắn trên đại điện, lòng như tro tàn. Mới vừa rồi, Tạ Phạn quỳ trước mặt văn võ bá quan, nghiêm nghị nói rằng đã có người trong lòng, muốn từ hôn với ta. Sắc mặt cha ta lập tức tái xanh. Hoàng đế lộ vẻ không vui. Hôn sự do thiên tử ban, há có thể dễ dàng chống lại như vậy. Không khí căng thẳng, chỉ có một người phe phẩy quạt, thong dong cười nói: "Thần đệ thấy tiểu thư nhà họ Thịnh thanh tú phi phàm, càng nhìn càng thấy ưa thích." Tất cả mọi ánh mắt trên đại điện lập tức đổ dồn về phía hắn.

KHÔNG PHỤ THANH ĐÀI
GIỚI THIỆU: Khi Cố Diễn Sinh đến cầu hôn như đã hứa, ta vui mừng chờ đợi sau tấm bình phong. Nhưng lại nghe thấy hắn đề nghị cưới cả ta và tỷ tỷ ruột của ta vào cửa. Đại phu nhân hỏi: "Ai sẽ là chính thê?" Hắn điềm tĩnh đáp: "Đích nữ làm chính thê." Tỷ tỷ đắc ý cười: "Thẩm Thanh Đài, nhận mệnh đi, ngươi vĩnh viễn không thể thắng được ta." Nàng đẩy ngã bình phong, buộc ta phải đối mặt với Cố Diễn Sinh. Mọi người đều nghĩ ta sẽ làm loạn một trận, nhưng ta chỉ đỏ mặt lấy ra một khối ngọc bài, thẳng thừng từ chối hôn sự: "Đa tạ tiểu công gia đã để mắt đến ta, nhưng Thanh Đài đã có hôn ước, không thể vào Quốc Công phủ làm thiếp được."

NGỌC NƯƠNG
Khi ta thay tiểu thư gả vào nhà họ Thôi ở Thanh Hà, người từng cao ngạo như Thôi Thiệu – sau khi chịu cung hình đã trở thành phế nhân. Hắn không thích ta. Ngày thành thân, ngay cả một lễ nghi tối thiểu cũng không có. Về sau, hắn lật lại bản án, giúp nhà họ Thôi phục hồi vinh quang xưa. Tiểu thư năm xưa, giờ đã thành góa phụ, mang theo hôn thư tìm đến, nguyện ý để con mình đổi họ, nhận Thôi Thiệu làm cha. Nàng cũng không chê hắn đã không còn khả năng làm đàn ông. Ta chẳng còn lý do gì để ở lại. Khi ta đang thu dọn hành lý chuẩn bị rời đi, Thôi Thiệu bước vào, cả người mang theo khí lạnh, mạnh mẽ ép ta xuống giường. "Nàng dám đi, hôm nay ta sẽ khiến nàng không xuống nổi giường!" Chiếc ngọc bội bên hông hắn cấn vào ta, đau nhói.

NGÀY TA CẬP KÊ, TUYẾT RƠI RẤT LỚN, HẮN NÓI MUỐN TỪ HÔN
Ngày ta cập kê, tuyết rơi rất lớn, hắn nói muốn từ hôn. May mắn là khách khứa đã giải tán, cha ta không gọi hắn là "rể hiền" nữa, chỉ lạnh lùng nhìn hắn. Vệ Đạc hướng bái đường hành lễ, "Tri Nghi muội muội phúc lớn ân trày, Vệ mỗ tự biết phúc mỏng, không dám làm lỡ lương duyên." Ta ngây người ngồi một bên, luôn cảm thấy cảnh tượng trước mắt như một giấc mơ.

Phu quân mặt q.u.ỷ ôn nhu
Nghe nói nam nhân muốn cùng tỷ tỷ thành thân dáng dấp xấu vô cùng. Là người man di, dáng người thô kệch, má phải còn có một vết sẹo dài bằng ngón tay cái. Tỷ tỷ không muốn gả, đem ta nhét lên kiệu hỉ. Về sau phu quân xưng đế, đem ta sủng lên tận trời. Tỷ tỷ lại hối hận rồi, nàng muốn ta đem phu quân trả lại cho nàng ấy......

Ta Chỉ Muốn Hôn Nương Tử Thôi!
Sau khi đỗ Trạng Nguyên, việc đầu tiên Lục Tướng làm chính là hưu thê. "Họ Thẩm vốn là người hiền đức, nhưng quá mức tẻ nhạt." Hắn cưới một nữ nhân chốn phong trần, còn ta tái giá với một công tử ăn chơi. Lục Tướng cho rằng ta vì giận dỗi nên mới lấy một kẻ vừa không có học vấn, vừa không có nghề nghiệp. Hắn nghĩ rằng, con gái nhà họ Thẩm vốn coi trọng nữ đức như ta, chắc chắn sẽ bị kẻ phóng túng đó chán ghét, nhanh chóng bị bỏ rơi. Nửa năm trôi qua, vẫn không thấy chuyện ta bị phu quân ruồng bỏ. Lục Tướng không kìm được mà đích thân đến gặp. Lúc ấy, ta đang cầm thước gõ lên đầu phu quân, giọng điệu vừa bất lực vừa trách móc: "Phu tử đã giảng ba lần rồi, chàng vẫn chưa hiểu sao?" Tên phu quân kia lại chẳng hề bận tâm, kéo ta vào lòng, cười đùa vô lại: "Không hiểu, chỉ muốn hôn nàng thôi." ...

TÂN NƯƠNG XUNG HỈ
(Văn án) Ta là tân nương được cưới về để xung hỉ. Sau khi Trấn Quốc Tướng quân hôn mê nửa năm, ta được gả cho hắn. Chăm sóc tướng quân không có gì phiền phức, thậm chí ta còn mong rằng hắn sẽ không bao giờ tỉnh lại. Thế nhưng tướng quân vẫn tỉnh dậy. Hắn nhìn ta với vẻ nửa cười nửa không: "Cô có biết tại sao ta tỉnh lại không?" Ta lắc đầu. "Bị tiếng cô nói xấu người khác và tiếng bấm bàn tính làm ồn mà tỉnh dậy đấy."

Ta Thực Sự Lười Không Muốn Chạy
Ta là công chúa Đại Ân, nổi danh là một công chúa phế vật, văn không thông võ không thạo, chỉ có mỗi bề ngoài xinh đẹp. Vì thế, phụ hoàng anh minh của ta quyết định đưa ta gả cho hoàng đế Đại Tề. Nghe nói Thánh Thượng của Tề quốc âm tình bất định, cổ quái, đặc biệt thích gi//ết mỹ nhân, hậu cung trống rỗng không một bóng người. Tề Nghiên cho ta xem những tấm phiến làm từ xương mỹ nhân, tay nhẹ nhàng xoa đỉnh đầu ta, cười như không cười: ”Sợ hãi sao? Nếu sợ, hiện tại chạy về Ân quốc của nàng còn kịp đấy.” Ta túm lấy ống tay áo của hắn, tay hơi run, nhưng vẫn lắc đầu: “Không, không quay về.” Tề Nghiên hạ tay từ đỉnh đầu ta xuống: “Hả? Vì sao?” Ta nhìn thẳng vào đôi mắt híp lại của hắn, từng chữ một nói: “Ta lười chạy lắm…” Tề Nghiên: “…” Nói giỡn, từ Tề quốc chạy về Ân quốc, chẳng phải sẽ mệt đến hẹo sao…

MINH THI
(Văn án) Tô Yến Thanh đến Cô Tô nhậm chức, trên đường chuộc thân cho một vị hoa khôi. Cha mẹ nói ta là con gái nhà nông, được làm chính thất đã là vinh dự, phải có lòng độ lượng để dung nạp thiếp thất. Thế nhưng, con diều giấy ta cùng hắn thả, hắn cũng cùng nàng thả một lần nữa. Đậu hũ hoa ta làm, hắn lại chê ngọt đến mức khó chịu. Ta bỗng dưng chẳng muốn gả nữa. Đúng lúc bà mối đến mai mối. Bà ấy nói, công tử nhà kia tuy là con thứ, nhưng tính tình hiền lành, biết thương người. Ta nghĩ một lát, hỏi bà mối: “Trong sân nhà ấy có thể trồng rau được không?” Bà mối ngẩn người giây lát, sau đó gật đầu lia lịa. Ta lập tức vác tay nải lên, nói: “Chẳng cần biết là con đầu bếp hay con thứ, chỉ cần để ta trồng rau, ta sẽ gả!”

Biệt Cửu Ca
#Ngôn tình, cổ đại, huyền huyễn (chun chút), ngọt sủng, cưới trước yêu sau, HE. Giới thiệu truyện: Ta bị kế mẫu đánh ngất, rồi bị ép thay chị gái xuất giá vào Đoan Vương phủ, gả cho vị tiểu thế tử vẫn đang hôn mê bất tỉnh, sống chết chưa rõ. Trong tân phòng, ta đang mắt to trừng mắt nhỏ với một thiếu niên đang ngồi trên xà nhà. “Nàng nhìn thấy ta” thiếu niên bay nhẹ xuống, giọng chắc chắn. Ta điên cuồng lắc đầu: “Không thấy, không thấy gì cả.” “Không thấy, sao lại nghe được?” “Hả? Ta có nói gì sao? Chắc ta chỉ đang lẩm bẩm một mình thôi.” Thiếu niên bị ta chọc cười: “Cô nương tên Biệt Quan Quan, đúng không? Đêm nay tiểu gia sẽ vào báo mộng cho mẫu phi biết!” Ta: “…”