Thông tin truyện: Hai Mặt của Ánh Trăng
Tiêu đềHai Mặt của Ánh Trăng
Mô tảSau khi bị Quý phi đẩy ngã xuống bậc thềm mà mất hài tử, ký ức của ta dừng lại ở năm mười hai tuổi.   Ta đối với mọi thứ trong cung đều cảm thấy xa lạ, khóc lóc đòi rời khỏi hoàng cung.   Tiếc rằng, trong mắt Tiêu Dương, ta chỉ đang giả vờ làm cao, lấy lùi làm tiến, muốn ép hắn cúi đầu nhận sai.   Vì thế, hắn đích thân đến trước mặt ta, định quở trách một phen.   Ta bị dọa đến phát khiếp, chỉ cảm thấy hắn giống như Diêm La trong lời kể của người kể chuyện, lãnh đạm lạnh lùng, khiến người sợ hãi không thôi.   "Viên Viên sợ..."   Ta trốn sau lưng Quý phi đi cùng Tiêu Dương, miệng gọi nhũ danh của nàng, đứng cách xa Tiêu Dương đến mấy bước.   Chúng cung nhân đều quỳ rạp trên đất, không ai dám ngẩng đầu nhìn sắc mặt u ám đã phủ đầy mặt của Tiêu Dương.   Cả cung đều rõ, Hoàng hậu và Quý phi là tử địch.   Thế nhưng năm đó, chúng ta từng cùng nằm trên một chiếc giường, thì thầm kể cho nhau nghe những kỳ vọng về tương lai.   Khi ấy, người mà chúng ta đem lòng yêu mến chẳng phải là Tiêu Dương.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem24,535
Số chương12
Thể loạiCổ Đại, Nữ Cường, HE, Trả Thù, Cung Đấu, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 113/9/20251,9080
Chương 2Chương 213/9/20252,2690
Chương 3Chương 313/9/20252,2090
Chương 4Chương 413/9/20251,9870
Chương 5Chương 513/9/20251,9700
Chương 6Chương 613/9/20252,0690
Chương 7Chương 713/9/20252,0140
Chương 8Chương 813/9/20252,0980
Chương 9Chương 913/9/20252,0490
Chương 10Chương 1013/9/20252,1100
Chương 11Chương 1113/9/20252,1110
Chương 12Chương 12 - hoàn13/9/20251,7620
Hai Mặt của Ánh Trăng

Hai Mặt của Ánh Trăng

Hai Mặt của Ánh Trăng
24535
Lượt xem
12
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
06:50 31/10/2025

Mô tả

Sau khi bị Quý phi đẩy ngã xuống bậc thềm mà mất hài tử, ký ức của ta dừng lại ở năm mười hai tuổi.

Ta đối với mọi thứ trong cung đều cảm thấy xa lạ, khóc lóc đòi rời khỏi hoàng cung.

Tiếc rằng, trong mắt Tiêu Dương, ta chỉ đang giả vờ làm cao, lấy lùi làm tiến, muốn ép hắn cúi đầu nhận sai.

Vì thế, hắn đích thân đến trước mặt ta, định quở trách một phen.

Ta bị dọa đến phát khiếp, chỉ cảm thấy hắn giống như Diêm La trong lời kể của người kể chuyện, lãnh đạm lạnh lùng, khiến người sợ hãi không thôi.

"Viên Viên sợ..."

Ta trốn sau lưng Quý phi đi cùng Tiêu Dương, miệng gọi nhũ danh của nàng, đứng cách xa Tiêu Dương đến mấy bước.

Chúng cung nhân đều quỳ rạp trên đất, không ai dám ngẩng đầu nhìn sắc mặt u ám đã phủ đầy mặt của Tiêu Dương.

Cả cung đều rõ, Hoàng hậu và Quý phi là tử địch.

Thế nhưng năm đó, chúng ta từng cùng nằm trên một chiếc giường, thì thầm kể cho nhau nghe những kỳ vọng về tương lai.

Khi ấy, người mà chúng ta đem lòng yêu mến chẳng phải là Tiêu Dương.