Danh sách truyện

Tìm kiếm và lọc truyện theo nhiều tiêu chí

Danh sách truyện (Cung Đấu)

  • 1. LƯ MỘC LAN

    Tác giả: Xoăn dịch truyện

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, nu-cuong, he, tra-thu, cung-dau

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 32

    Lượt xem: 358,880

    Mô tả: (Văn án)   Vốn dĩ ta bị bán vào nhà họ Hoắc làm thiếp, nhưng chưa đến tuổi trưởng thành thì phu quân đã qua đời. Vài vị thúc bá vì muốn độc chiếm ruộng đất đã đuổi ta và tiểu thúc tám tuổi ra khỏi nhà.   Tiểu thúc ôm lưng ta khóc nức nở: "Tiểu tẩu, chúng ta chỉ có thể vào kinh tìm đường huynh làm quan của ta thôi."   Tham chính đương triều Hoắc Đình nhìn hai đứa bé chưa trưởng thành quỳ trước cổng mà cảm thấy đau đầu, nhưng cuối cùng vẫn cho chúng ta một chỗ ở.   Chưa đầy hai năm sau, tiểu thúc kéo ta đến trước mặt Hoắc Đình: "Người ta nói huynh chung đệ cập*, ta muốn cưới tiểu tẩu của ta."   (*)  Anh chết thì em trai kế thừa   Chỉ mấy hôm sau, tiểu thúc bị Hoắc Đình gửi đến ký túc xá học đường ở ngoại thành.   Ta đi tìm Hoắc Đình để lý luận, hắn ngẩng lên từ quyển sách, lạnh lùng liếc ta: "Thằng nhóc con đó nguyền rủa ta chết sao?"

  • 2. Giang Sơn Một Tay Nắm, Lòng Trẫm Một Nữ Nhi

    Tác giả: Một Chiếc Chanh Vô Tree

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, he, hai-huoc, sung, cung-dau, chua-lanh, ngot, duong-the

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 23

    Lượt xem: 312,495

    Mô tả: Editor: Chanh Giới thiệu: Sau khi đại tướng quân nôn mửa xong, liền vung chân đá mạnh vào hoàng đế. “Ái khanh, trẫm tự mình quỳ, cẩn thận bụng…” Một lần say rượu, Phạm tướng quân để lộ thân phận nữ nhi. “Nếu trẫm làm nàng đau, cứ nói với trẫm.” Hắn cúi người xuống, lau đi lau lại. Trước long sàng, nàng quỳ xuống bất an, hoàng thượng dùng quạt xếp nâng cằm nàng lên: “Quả nhiên là không có yết hầu.” “Ái khanh, nàng giấu trẫm thật khổ sở…” Phạm tướng quân một khi khôi phục thân phận nữ nhi đã khiến bao nhiêu khuê nữ khóc ròng, duy chỉ có bậc cửu ngũ chí tôn là mắt đỏ hoe, cả đêm không ngủ… Ngày hôm sau, Phạm phủ không đợi được chiếu thư tội khi quân, mà thánh chỉ ban hôn lại đột ngột đến. Thánh chỉ vừa đọc xong, mọi người đều nói: “Hoàng thượng đây nào phải ban hôn? Rõ ràng là cầu hôn rồi!”

  • 3. THẬP NHỊ THANH

    Tác giả: Xoăn dịch truyện

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, nu-cuong, he, cung-dau, cuoi-truoc-yeu-sau

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 16

    Lượt xem: 233,261

    Mô tả: (Văn án)   Ngày ta vừa tròn cập kê, tuyết rơi rất lớn.   Cùng ngày hôm đó, ta nhận được thư từ hôn của Thái tử điện hạ và một tờ hôn thư do thúc thúc của ngài ấy gửi tới.   01   Ta ngồi ngay ngắn trên đại điện, lòng như tro tàn.   Mới vừa rồi, Tạ Phạn quỳ trước mặt văn võ bá quan, nghiêm nghị nói rằng đã có người trong lòng, muốn từ hôn với ta.   Sắc mặt cha ta lập tức tái xanh.   Hoàng đế lộ vẻ không vui. Hôn sự do thiên tử ban, há có thể dễ dàng chống lại như vậy.   Không khí căng thẳng, chỉ có một người phe phẩy quạt, thong dong cười nói: "Thần đệ thấy tiểu thư nhà họ Thịnh thanh tú phi phàm, càng nhìn càng thấy ưa thích."   Tất cả mọi ánh mắt trên đại điện lập tức đổ dồn về phía hắn.

  • 4. AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?

    Tác giả: Xoăn dịch truyện

    Thể loại: trong-sinh, co-dai, nu-cuong, va-mat, he, tra-thu, cung-dau, sang-van

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 26

    Lượt xem: 230,341

    Mô tả: (Văn án)   Tại cung yến, đích tỷ nhận được một tấm thiệp trải đầy hoa. Sắc mặt nàng lập tức thay đổi, ra lệnh ta đi bẻ cành mai. Mai viên hoang vu, không bóng người. Tam Hoàng tử say rượu, ngỡ rằng đích tỷ đến, liền thô bạo xé toạc y phục của ta. Đích tỷ chậm rãi xuất hiện, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ: "Tề Gia Hòa, ngươi thật vô liêm sỉ, lại dám quyến rũ Tam Hoàng tử! Tề gia không có thứ nữ nhân như ngươi, xin Hoàng thượng cứ tùy ý xử trí." Ta bị mang tội danh ô nhục, bị đánh đến ch..ết tại chỗ. Đích tỷ mang danh đại nghĩa diệt thân, được khen ngợi hết lời, cuối cùng trở thành sủng phi đứng đầu lục cung. Khi trọng sinh tỉnh lại, đích tỷ vẫn đang cầm tấm thiệp hoa, ánh mắt lóe lên: "Gia Hòa, mau đi bẻ một cành mai Kim Tiền Lục Ngạc."

  • 5. TƯỚNG QUÂN TẠI THƯỢNG

    Tác giả: Xoăn dịch truyện

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, cung-dau

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 27

    Lượt xem: 216,310

    Mô tả: (Văn án) Một giấc tỉnh dậy, ta thấy mình nằm trên giường của kẻ thù. Hắn áo quần xộc xệch, đầy dấu vết đỏ, khoé mắt và chân mày đều mang vẻ mờ ám. Ta vừa kinh ngạc vừa tức giận, chỉ tay vào hắn mà hét: "Tên gian thần, ngươi dám sỉ nhục ta ……" "Bổn tướng cùng nàng ba môi sáu lễ đủ cả, sao lại không dám?" Hắn thản nhiên đáp. "Nói nhảm!" Ta trừng mắt, “Ta thành thân với ngươi khi nào?" "Ngay trước đó không lâu," Hắn liếc nhìn ta bằng đôi mắt dài, "khi nàng mất trí nhớ."

  • 6. PHU QUÂN CỦA TA

    Tác giả: Xoăn dịch truyện

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, nu-cuong, va-mat, he, tra-thu, cung-dau, ngot

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 20

    Lượt xem: 213,920

    Mô tả: (Văn án)   Sau nhiều năm gả thay, muội muội đào hôn đã hối hận.   Nàng tìm đến phủ của ta, nhưng ta không muốn gặp.     Nàng không chịu rời đi, kiên quyết đứng dưới gốc cây lê trong viện, lạnh lẽo và cô tịch, vừa quật cường lại vừa tủi thân.     Trần Sùng Lễ đứng trước cửa sổ nhìn nàng thật lâu, rồi quay người lại, hướng về phía ta đang đoan trang ngồi trong đại sảnh mà nói:     “Năm xưa đã bỏ lỡ, ta không muốn sai lầm lần nữa…”     Ta rút ra một con dao, chém thẳng xuống bàn, khiến chân bàn run rẩy không ngừng.     Liếc hắn một cái, hắn lập tức ngừng lời, sau đó chậm rãi nói tiếp:     “Nhưng mà, ngẫm lại thì ý tứ của nàng mới là quan trọng. Thực ra, ta đều nghe theo nàng cả.”

  • 7. NGỌC NƯƠNG

    Tác giả: Xoăn dịch truyện

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, gia-dau, nu-cuong, va-mat, he, tra-thu, gia-dinh, cung-dau, chua-lanh, cuoi-truoc-yeu-sau, dien-van, ga-thay, ngot

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 22

    Lượt xem: 194,124

    Mô tả: Khi ta thay tiểu thư gả vào nhà họ Thôi ở Thanh Hà, người từng cao ngạo như Thôi Thiệu – sau khi chịu cung hình đã trở thành phế nhân.   Hắn không thích ta. Ngày thành thân, ngay cả một lễ nghi tối thiểu cũng không có.     Về sau, hắn lật lại bản án, giúp nhà họ Thôi phục hồi vinh quang xưa.     Tiểu thư năm xưa, giờ đã thành góa phụ, mang theo hôn thư tìm đến, nguyện ý để con mình đổi họ, nhận Thôi Thiệu làm cha. Nàng cũng không chê hắn đã không còn khả năng làm đàn ông.     Ta chẳng còn lý do gì để ở lại.     Khi ta đang thu dọn hành lý chuẩn bị rời đi, Thôi Thiệu bước vào, cả người mang theo khí lạnh, mạnh mẽ ép ta xuống giường.     "Nàng dám đi, hôm nay ta sẽ khiến nàng không xuống nổi giường!"     Chiếc ngọc bội bên hông hắn cấn vào ta, đau nhói.

  • 8. Việt Vô Cữu

    Tác giả: Lộn Xộn page

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, gia-dau, nu-cuong, he, cung-dau, sang-van

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 18

    Lượt xem: 182,252

    Mô tả: Tỷ tỷ qua đời, để lại hai đứa con nhỏ.    Mẫu thân ta tìm đến, cầu xin ta làm kế thất cho tỷ phu.    Ta không chút ngần ngại, nói thẳng:    "Cháu trai quý giá, không nghe lời có thể đánh không?"    Mẫu thân ta liên tục gật đầu:    "Tất nhiên là được."    "Cháu gái yếu đuối, phạm sai lầm có thể phê bình không?"    "Không thành vấn đề."    Cuối cùng, ta hỏi:    "Thế còn tỷ phu? Đã nhìn không thuận mắt từ lâu rồi, có thể đánh không?"    Mẫu thân ta lau mồ hôi, nói:    "Chuyện này phải hỏi bà bà con, dù sao hắn cũng không phải do ta sinh ra…"

  • 9. Nhẹ Tiếng Mực, Vẽ Non Sông

    Tác giả: Lộn Xộn page

    Thể loại: ngon-tinh, trong-sinh, co-dai, gia-dau, nu-cuong, va-mat, he, sung, cung-dau, ngot, sang-van

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 24

    Lượt xem: 178,166

    Mô tả: Trọng sinh trước một khắc rơi xuống vực sâu, ta đã thẳng chân đá văng phu quân đến cứu mình, mãn nguyện lao vào muôn trượng sâu thẳm.   Đời trước, khi phu quân ta, Lâm Khoát Chi, chết trận nơi Bắc Cương, ta chỉ mới hai mươi tuổi.    Nghe lời bà bà, ta không tái giá, vét sạch hồi môn để nuôi lớn đám con thứ của hắn.    Đến khi tuổi già bệnh trọng, lại bị bọn chúng ném ra bãi tha ma, cuối cùng bỏ mạng dưới bụng sói hoang.    Sống lại một kiếp, ta quyết để bọn chúng chết ngay trong bụng cha chúng.

  • 10. Tên Ta Sẽ Được Ghi Vào Sử Sách

    Tác giả: Tiểu Lạc Lạc

    Thể loại: co-dai, va-mat, cung-dau

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 26

    Lượt xem: 174,770

    Mô tả: Ngày ta cập kê, tuyết rơi rất dày, hắn nói muốn hủy hôn. Sau đó, hắn quỳ trước mặt ta, cầu xin ta tha thứ. Bọn họ đuổi ta ra khỏi nhà. Sau đó, chính tay ta đưa bọn họ đi tòng quân.

  • 11. GIÁP TÝ HỌA

    Tác giả: Xoăn dịch truyện

    Thể loại: trong-sinh, co-dai, nu-cuong, he, cung-dau, chua-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 26

    Lượt xem: 154,544

    Mô tả: "Giáp Tý Họa" ám chỉ một biến cố lớn ảnh hưởng đến vận mệnh đất nước hoặc nhân vật trong vòng 60 năm, liên quan đến số phận bị định sẵn và vòng lặp thời gian.   Tóm tắt:   Thái hậu bạo tử, hung thủ bặt vô âm tín.     Manh mối duy nhất là cây trâm hoa mai cắm trên cổ bà.     Mà cả kinh thành chỉ có hai cây trâm như vậy.     Một cây thuộc về tỷ tỷ ruột của ta.     Cây còn lại... Chủ nhân của nó đang trầm tư suy nghĩ:     Sau bóp cổ và đầu độc, ta nên làm gì để thoát khỏi lần hành quyết thứ ba đây?

  • 12. ĐỒNG MINH

    Tác giả: Xoăn dịch truyện

    Thể loại: ngon-tinh, co-dai, gia-dau, nu-cuong, va-mat, he, tra-thu, cung-dau, chua-lanh

    Trạng thái: Hoàn thành

    Số chương: 21

    Lượt xem: 152,930

    Mô tả: Ta là một đứa trẻ ngốc nghếch.   Vào ngày cập kê, kế mẫu lừa ta rút thăm chọn chồng.   Ta chọn trúng thế tử của Hầu tước Ích Dương, một thiếu niên quang minh lỗi lạc và đầy ý chí.   Thế tử ôm hoài bão, tất nhiên không chịu phó mặc cả đời mình cho ta.   Ngày đại hôn.   Thế tử bỏ trốn.   Phụ thân giận lây sang ta, muốn kéo ta ra ngoài cho chó ăn.   Ta thản nhiên ngồi trong hỷ phòng lạnh lẽo, mút ngón tay.   Khi đó, vị Hàn Thành Vương nổi danh là Diêm La, lắc lư trên xe lăn đến trước mặt ta.   Hắn cúi người, đưa cho ta một viên kẹo.   Mỉm cười nói:   “Ăn kẹo của ta rồi, thì phải đi theo ta nhé—”   Sau này hắn bị người ta sỉ nhục và chà đạp vì khuyết tật.   Y phục trắng tinh của hắn bị bùn bẩn làm vấy bẩn, mất đi vẻ tiên tử.   Đúng lúc đó, ta cầm thương chắn trước mặt hắn:   “Vân Tế Thương, đã ăn kẹo của chàng, ta phải trả lại thôi.”

LƯ MỘC LAN
Hoàn thành

LƯ MỘC LAN

(Văn án)   Vốn dĩ ta bị bán vào nhà họ Hoắc làm thiếp, nhưng chưa đến tuổi trưởng thành thì phu quân đã qua đời. Vài vị thúc bá vì muốn độc chiếm ruộng đất đã đuổi ta và tiểu thúc tám tuổi ra khỏi nhà.   Tiểu thúc ôm lưng ta khóc nức nở: "Tiểu tẩu, chúng ta chỉ có thể vào kinh tìm đường huynh làm quan của ta thôi."   Tham chính đương triều Hoắc Đình nhìn hai đứa bé chưa trưởng thành quỳ trước cổng mà cảm thấy đau đầu, nhưng cuối cùng vẫn cho chúng ta một chỗ ở.   Chưa đầy hai năm sau, tiểu thúc kéo ta đến trước mặt Hoắc Đình: "Người ta nói huynh chung đệ cập*, ta muốn cưới tiểu tẩu của ta."   (*)  Anh chết thì em trai kế thừa   Chỉ mấy hôm sau, tiểu thúc bị Hoắc Đình gửi đến ký túc xá học đường ở ngoại thành.   Ta đi tìm Hoắc Đình để lý luận, hắn ngẩng lên từ quyển sách, lạnh lùng liếc ta: "Thằng nhóc con đó nguyền rủa ta chết sao?"

358880
32 chương
Giang Sơn Một Tay Nắm, Lòng Trẫm Một Nữ Nhi
Hoàn thành

Giang Sơn Một Tay Nắm, Lòng Trẫm Một Nữ Nhi

Editor: Chanh Giới thiệu: Sau khi đại tướng quân nôn mửa xong, liền vung chân đá mạnh vào hoàng đế. “Ái khanh, trẫm tự mình quỳ, cẩn thận bụng…” Một lần say rượu, Phạm tướng quân để lộ thân phận nữ nhi. “Nếu trẫm làm nàng đau, cứ nói với trẫm.” Hắn cúi người xuống, lau đi lau lại. Trước long sàng, nàng quỳ xuống bất an, hoàng thượng dùng quạt xếp nâng cằm nàng lên: “Quả nhiên là không có yết hầu.” “Ái khanh, nàng giấu trẫm thật khổ sở…” Phạm tướng quân một khi khôi phục thân phận nữ nhi đã khiến bao nhiêu khuê nữ khóc ròng, duy chỉ có bậc cửu ngũ chí tôn là mắt đỏ hoe, cả đêm không ngủ… Ngày hôm sau, Phạm phủ không đợi được chiếu thư tội khi quân, mà thánh chỉ ban hôn lại đột ngột đến. Thánh chỉ vừa đọc xong, mọi người đều nói: “Hoàng thượng đây nào phải ban hôn? Rõ ràng là cầu hôn rồi!”

312495
23 chương
THẬP NHỊ THANH
Hoàn thành

THẬP NHỊ THANH

(Văn án)   Ngày ta vừa tròn cập kê, tuyết rơi rất lớn.   Cùng ngày hôm đó, ta nhận được thư từ hôn của Thái tử điện hạ và một tờ hôn thư do thúc thúc của ngài ấy gửi tới.   01   Ta ngồi ngay ngắn trên đại điện, lòng như tro tàn.   Mới vừa rồi, Tạ Phạn quỳ trước mặt văn võ bá quan, nghiêm nghị nói rằng đã có người trong lòng, muốn từ hôn với ta.   Sắc mặt cha ta lập tức tái xanh.   Hoàng đế lộ vẻ không vui. Hôn sự do thiên tử ban, há có thể dễ dàng chống lại như vậy.   Không khí căng thẳng, chỉ có một người phe phẩy quạt, thong dong cười nói: "Thần đệ thấy tiểu thư nhà họ Thịnh thanh tú phi phàm, càng nhìn càng thấy ưa thích."   Tất cả mọi ánh mắt trên đại điện lập tức đổ dồn về phía hắn.

233261
16 chương
AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?
Hoàn thành

AI NÓI NỮ NHI KHÔNG THỂ LÀM NÊN NGHIỆP LỚN?

(Văn án)   Tại cung yến, đích tỷ nhận được một tấm thiệp trải đầy hoa. Sắc mặt nàng lập tức thay đổi, ra lệnh ta đi bẻ cành mai. Mai viên hoang vu, không bóng người. Tam Hoàng tử say rượu, ngỡ rằng đích tỷ đến, liền thô bạo xé toạc y phục của ta. Đích tỷ chậm rãi xuất hiện, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ: "Tề Gia Hòa, ngươi thật vô liêm sỉ, lại dám quyến rũ Tam Hoàng tử! Tề gia không có thứ nữ nhân như ngươi, xin Hoàng thượng cứ tùy ý xử trí." Ta bị mang tội danh ô nhục, bị đánh đến ch..ết tại chỗ. Đích tỷ mang danh đại nghĩa diệt thân, được khen ngợi hết lời, cuối cùng trở thành sủng phi đứng đầu lục cung. Khi trọng sinh tỉnh lại, đích tỷ vẫn đang cầm tấm thiệp hoa, ánh mắt lóe lên: "Gia Hòa, mau đi bẻ một cành mai Kim Tiền Lục Ngạc."

230341
26 chương
TƯỚNG QUÂN TẠI THƯỢNG
Hoàn thành

TƯỚNG QUÂN TẠI THƯỢNG

(Văn án) Một giấc tỉnh dậy, ta thấy mình nằm trên giường của kẻ thù. Hắn áo quần xộc xệch, đầy dấu vết đỏ, khoé mắt và chân mày đều mang vẻ mờ ám. Ta vừa kinh ngạc vừa tức giận, chỉ tay vào hắn mà hét: "Tên gian thần, ngươi dám sỉ nhục ta ……" "Bổn tướng cùng nàng ba môi sáu lễ đủ cả, sao lại không dám?" Hắn thản nhiên đáp. "Nói nhảm!" Ta trừng mắt, “Ta thành thân với ngươi khi nào?" "Ngay trước đó không lâu," Hắn liếc nhìn ta bằng đôi mắt dài, "khi nàng mất trí nhớ."

216310
27 chương
PHU QUÂN CỦA TA
Hoàn thành

PHU QUÂN CỦA TA

(Văn án)   Sau nhiều năm gả thay, muội muội đào hôn đã hối hận.   Nàng tìm đến phủ của ta, nhưng ta không muốn gặp.     Nàng không chịu rời đi, kiên quyết đứng dưới gốc cây lê trong viện, lạnh lẽo và cô tịch, vừa quật cường lại vừa tủi thân.     Trần Sùng Lễ đứng trước cửa sổ nhìn nàng thật lâu, rồi quay người lại, hướng về phía ta đang đoan trang ngồi trong đại sảnh mà nói:     “Năm xưa đã bỏ lỡ, ta không muốn sai lầm lần nữa…”     Ta rút ra một con dao, chém thẳng xuống bàn, khiến chân bàn run rẩy không ngừng.     Liếc hắn một cái, hắn lập tức ngừng lời, sau đó chậm rãi nói tiếp:     “Nhưng mà, ngẫm lại thì ý tứ của nàng mới là quan trọng. Thực ra, ta đều nghe theo nàng cả.”

213920
20 chương
NGỌC NƯƠNG
Hoàn thành

NGỌC NƯƠNG

Khi ta thay tiểu thư gả vào nhà họ Thôi ở Thanh Hà, người từng cao ngạo như Thôi Thiệu – sau khi chịu cung hình đã trở thành phế nhân.   Hắn không thích ta. Ngày thành thân, ngay cả một lễ nghi tối thiểu cũng không có.     Về sau, hắn lật lại bản án, giúp nhà họ Thôi phục hồi vinh quang xưa.     Tiểu thư năm xưa, giờ đã thành góa phụ, mang theo hôn thư tìm đến, nguyện ý để con mình đổi họ, nhận Thôi Thiệu làm cha. Nàng cũng không chê hắn đã không còn khả năng làm đàn ông.     Ta chẳng còn lý do gì để ở lại.     Khi ta đang thu dọn hành lý chuẩn bị rời đi, Thôi Thiệu bước vào, cả người mang theo khí lạnh, mạnh mẽ ép ta xuống giường.     "Nàng dám đi, hôm nay ta sẽ khiến nàng không xuống nổi giường!"     Chiếc ngọc bội bên hông hắn cấn vào ta, đau nhói.

194124
22 chương
Việt Vô Cữu
Hoàn thành

Việt Vô Cữu

Tỷ tỷ qua đời, để lại hai đứa con nhỏ.    Mẫu thân ta tìm đến, cầu xin ta làm kế thất cho tỷ phu.    Ta không chút ngần ngại, nói thẳng:    "Cháu trai quý giá, không nghe lời có thể đánh không?"    Mẫu thân ta liên tục gật đầu:    "Tất nhiên là được."    "Cháu gái yếu đuối, phạm sai lầm có thể phê bình không?"    "Không thành vấn đề."    Cuối cùng, ta hỏi:    "Thế còn tỷ phu? Đã nhìn không thuận mắt từ lâu rồi, có thể đánh không?"    Mẫu thân ta lau mồ hôi, nói:    "Chuyện này phải hỏi bà bà con, dù sao hắn cũng không phải do ta sinh ra…"

182252
18 chương
Nhẹ Tiếng Mực, Vẽ Non Sông
Hoàn thành

Nhẹ Tiếng Mực, Vẽ Non Sông

Trọng sinh trước một khắc rơi xuống vực sâu, ta đã thẳng chân đá văng phu quân đến cứu mình, mãn nguyện lao vào muôn trượng sâu thẳm.   Đời trước, khi phu quân ta, Lâm Khoát Chi, chết trận nơi Bắc Cương, ta chỉ mới hai mươi tuổi.    Nghe lời bà bà, ta không tái giá, vét sạch hồi môn để nuôi lớn đám con thứ của hắn.    Đến khi tuổi già bệnh trọng, lại bị bọn chúng ném ra bãi tha ma, cuối cùng bỏ mạng dưới bụng sói hoang.    Sống lại một kiếp, ta quyết để bọn chúng chết ngay trong bụng cha chúng.

178166
24 chương
Tên Ta Sẽ Được Ghi Vào Sử Sách
Hoàn thành

Tên Ta Sẽ Được Ghi Vào Sử Sách

Ngày ta cập kê, tuyết rơi rất dày, hắn nói muốn hủy hôn. Sau đó, hắn quỳ trước mặt ta, cầu xin ta tha thứ. Bọn họ đuổi ta ra khỏi nhà. Sau đó, chính tay ta đưa bọn họ đi tòng quân.

174770
26 chương
GIÁP TÝ HỌA
Hoàn thành

GIÁP TÝ HỌA

"Giáp Tý Họa" ám chỉ một biến cố lớn ảnh hưởng đến vận mệnh đất nước hoặc nhân vật trong vòng 60 năm, liên quan đến số phận bị định sẵn và vòng lặp thời gian.   Tóm tắt:   Thái hậu bạo tử, hung thủ bặt vô âm tín.     Manh mối duy nhất là cây trâm hoa mai cắm trên cổ bà.     Mà cả kinh thành chỉ có hai cây trâm như vậy.     Một cây thuộc về tỷ tỷ ruột của ta.     Cây còn lại... Chủ nhân của nó đang trầm tư suy nghĩ:     Sau bóp cổ và đầu độc, ta nên làm gì để thoát khỏi lần hành quyết thứ ba đây?

154544
26 chương
ĐỒNG MINH
Hoàn thành

ĐỒNG MINH

Ta là một đứa trẻ ngốc nghếch.   Vào ngày cập kê, kế mẫu lừa ta rút thăm chọn chồng.   Ta chọn trúng thế tử của Hầu tước Ích Dương, một thiếu niên quang minh lỗi lạc và đầy ý chí.   Thế tử ôm hoài bão, tất nhiên không chịu phó mặc cả đời mình cho ta.   Ngày đại hôn.   Thế tử bỏ trốn.   Phụ thân giận lây sang ta, muốn kéo ta ra ngoài cho chó ăn.   Ta thản nhiên ngồi trong hỷ phòng lạnh lẽo, mút ngón tay.   Khi đó, vị Hàn Thành Vương nổi danh là Diêm La, lắc lư trên xe lăn đến trước mặt ta.   Hắn cúi người, đưa cho ta một viên kẹo.   Mỉm cười nói:   “Ăn kẹo của ta rồi, thì phải đi theo ta nhé—”   Sau này hắn bị người ta sỉ nhục và chà đạp vì khuyết tật.   Y phục trắng tinh của hắn bị bùn bẩn làm vấy bẩn, mất đi vẻ tiên tử.   Đúng lúc đó, ta cầm thương chắn trước mặt hắn:   “Vân Tế Thương, đã ăn kẹo của chàng, ta phải trả lại thôi.”

152930
21 chương