Thông tin truyện: Hảo Xuân Quang
Tiêu đềHảo Xuân Quang
Mô tảKhi Hoắc Phất Quang cưới ta, người trong kinh thành đều thở dài, bảo rằng hắn thật đáng thương.    Tiểu tướng quân từng phong lưu tiêu sái một thời, nay gãy mất đôi chân, lại bị ép cưới một nữ đao phủ thô kệch như ta.    Về sau, Hoắc Phất Quang cuối cùng cũng rửa sạch nỗi oan, quyền thế càng lẫy lừng hơn năm xưa.    Quận chúa từng có hôn ước với hắn lại tìm đến, bảo rằng ta không xứng với hắn.    Ta nghe vậy chỉ gật đầu, dù sao hôn sự giữa ta và Hoắc Phất Quang năm ấy, chẳng qua cũng chỉ là trò hề của kẻ thù hắn bày ra để nhục mạ.    Thế nên ta xách thanh Quỷ Đầu Đao lên, chuẩn bị rời đi.    Nhưng lại thấy người nam nhân từng giả bộ trước mặt ta, suốt ngày kêu đau chân kia, đột nhiên quăng chiếc xe lăn, chạy như bay đến.    Hắn siết chặt cổ tay ta, khóe mắt đỏ hoe, nghẹn giọng:    “A Thanh... đừng bỏ ta.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem14,878
Số chương15
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Sủng, Chữa Lành, Cưới Trước Yêu Sau, Ngọt, Sảng Văn

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Phần 12/4/20256170
Chương 2Phần 22/4/20259840
Chương 3Phần 32/4/2025430
Chương 4Phần 42/4/2025120
Chương 5Phần 52/4/20259320
Chương 6Phần 62/4/20258500
Chương 7Phần 72/4/2025700
Chương 8Phần 82/4/20258380
Chương 9Phần 92/4/20259770
Chương 10Phần 102/4/20259670
Chương 11Phần 112/4/20259180
Chương 12Phần 122/4/20251040
Chương 13Phần 132/4/20259880
Chương 14Phần 142/4/20253070
Chương 15Phần 15 (Hết)2/4/20252710
Hảo Xuân Quang

Hảo Xuân Quang

Hảo Xuân Quang
14878
Lượt xem
15
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
03:42 15/05/2025

Mô tả

Khi Hoắc Phất Quang cưới ta, người trong kinh thành đều thở dài, bảo rằng hắn thật đáng thương. 

Tiểu tướng quân từng phong lưu tiêu sái một thời, nay gãy mất đôi chân, lại bị ép cưới một nữ đao phủ thô kệch như ta. 

Về sau, Hoắc Phất Quang cuối cùng cũng rửa sạch nỗi oan, quyền thế càng lẫy lừng hơn năm xưa. 

Quận chúa từng có hôn ước với hắn lại tìm đến, bảo rằng ta không xứng với hắn. 

Ta nghe vậy chỉ gật đầu, dù sao hôn sự giữa ta và Hoắc Phất Quang năm ấy, chẳng qua cũng chỉ là trò hề của kẻ thù hắn bày ra để nhục mạ. 

Thế nên ta xách thanh Quỷ Đầu Đao lên, chuẩn bị rời đi. 

Nhưng lại thấy người nam nhân từng giả bộ trước mặt ta, suốt ngày kêu đau chân kia, đột nhiên quăng chiếc xe lăn, chạy như bay đến. 

Hắn siết chặt cổ tay ta, khóe mắt đỏ hoe, nghẹn giọng: 

“A Thanh... đừng bỏ ta.”