Tiêu đề | Hồi ký tự cứu của một thiếu nữ |
---|---|
Mô tả | Để tránh bị bắt nạt, tôi đành lẽo đẽo theo sau tên côn đồ học đường – Giang Tống, làm một con chó trung thành suốt hai năm trời. Thầy cô làm ngơ như thể tôi là người vô hình.Cha mẹ thì dặn dò phải hầu hạ cho tốt thiếu gia nhà họ Giang, tốt nhất là có thai với cậu ta để mẹ nhờ con mà được quý.Em trai tôi cũng học theo, gọi tôi là thứ giày rách người ta chơi chán rồi vứt. Trước kỳ thi đại học, đám bạn của Giang Tống cười cợt:“Hai năm rồi mà vẫn chưa chán à, gái ngoan chơi vui không?” Giang Tống cười hờ hững:“Vui chứ, tụi mày muốn thử không?” Nhưng đến khi điểm thi đại học được công bố, tôi đạt 721 điểm, đứng đầu toàn tỉnh.Các trường đại học danh tiếng thi nhau mời gọi, phóng viên thì đứng kín trước cửa nhà tôi. Ngày tôi nhận được giấy báo trúng tuyển của Đại học Bắc Kinh, Giang Tống dầm mưa suốt cả đêm.Cậu ta gần như sụp đổ, giọng khàn đặc van xin:“Em từng nói sẽ ở bên anh mà…” Tôi bật cười lạnh lùng, ngắt lời:“Hai năm rồi mà anh vẫn chưa chán à?Chứ tôi thì chán ngấy rồi.” |
Trạng thái | Hoàn thành |
Tác giả | Đọc Xíu - Admin |
Lượt xem | 84 |
Số chương | 15 |
Thể loại | Gia Đình, Hiện Đại, Không CP, Nữ Cường |
Danh sách chương
STT | Tiêu đề | Ngày đăng | Lượt xem | Bình luận |
---|---|---|---|---|
Chương 1 | Chương 1 | 17/4/2025 | 7 | 0 |
Chương 2 | Chương 2 | 17/4/2025 | 8 | 0 |
Chương 3 | Chương 3 | 17/4/2025 | 7 | 0 |
Chương 4 | Chương 4 | 17/4/2025 | 6 | 0 |
Chương 5 | Chương 5 | 17/4/2025 | 5 | 0 |
Chương 6 | Chương 6 | 17/4/2025 | 5 | 0 |
Chương 7 | Chương 7 | 17/4/2025 | 5 | 0 |
Chương 8 | Chương 8 | 17/4/2025 | 5 | 0 |
Chương 9 | Chương 9 | 17/4/2025 | 6 | 0 |
Chương 10 | Chương 10 | 17/4/2025 | 4 | 0 |
Chương 11 | Chương 11 | 17/4/2025 | 5 | 0 |
Chương 12 | Chương 12 | 17/4/2025 | 6 | 0 |
Chương 13 | Chương 13 | 17/4/2025 | 5 | 0 |
Chương 14 | Chương 14 | 17/4/2025 | 6 | 0 |
Chương 15 | Chương 15 | 17/4/2025 | 7 | 0 |

Hồi ký tự cứu của một thiếu nữ
Mô tả
Để tránh bị bắt nạt, tôi đành lẽo đẽo theo sau tên côn đồ học đường – Giang Tống, làm một con chó trung thành suốt hai năm trời.
Thầy cô làm ngơ như thể tôi là người vô hình.Cha mẹ thì dặn dò phải hầu hạ cho tốt thiếu gia nhà họ Giang, tốt nhất là có thai với cậu ta để mẹ nhờ con mà được quý.Em trai tôi cũng học theo, gọi tôi là thứ giày rách người ta chơi chán rồi vứt.
Trước kỳ thi đại học, đám bạn của Giang Tống cười cợt:“Hai năm rồi mà vẫn chưa chán à, gái ngoan chơi vui không?”
Giang Tống cười hờ hững:“Vui chứ, tụi mày muốn thử không?”
Nhưng đến khi điểm thi đại học được công bố, tôi đạt 721 điểm, đứng đầu toàn tỉnh.Các trường đại học danh tiếng thi nhau mời gọi, phóng viên thì đứng kín trước cửa nhà tôi.
Ngày tôi nhận được giấy báo trúng tuyển của Đại học Bắc Kinh, Giang Tống dầm mưa suốt cả đêm.Cậu ta gần như sụp đổ, giọng khàn đặc van xin:“Em từng nói sẽ ở bên anh mà…”
Tôi bật cười lạnh lùng, ngắt lời:“Hai năm rồi mà anh vẫn chưa chán à?Chứ tôi thì chán ngấy rồi.”