Thông tin truyện: Kế Mẫu Chuẩn Mực
Tiêu đềKế Mẫu Chuẩn Mực
Mô tảXuyên thành kế mẫu tâm cơ của phản diện tương lai, hệ thống yêu cầu ta phải giữ nguyên thiết lập nhân vật.    Ta nhìn đứa bé xanh xao gầy còm đứng cạnh chân mình, mỉm cười dịu dàng đổi chiếc bánh bao lạnh lẽo trong tay nó thành chiếc đùi gà to.    Từ đó, bữa cơm nào cũng có thịt.    Quần áo lụa là gấm vóc.    Ta còn ngày ngày dạy nó ăn chơi hưởng thụ mà thoái hóa bản thân.    Về sau, nó muốn tòng quân lập nghiệp riêng.    Ta liền nhốt nó trong nhà, ép nó theo con đường quan trường mà nó không hề thành thạo.    Nhiều năm sau, phản diện đề danh bảng vàng, dã tâm của ta cũng bị người đời vạch trần từng chút một.    Tưởng chừng tai họa sắp ập đến, không ngờ hắn lại nhếch môi cười lạnh một tiếng: “Bà chẳng phải vì ghen tị với mẫu thân ta thương ta hơn sao?”    Rồi ngay lập tức hắn còn xin phong mệnh cho ta.    Khoan đã, rốt cuộc là sai ở đâu chứ?
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem23,569
Số chương11
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Hệ Thống, Gia Đình, Chữa Lành, Xuyên Không

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20256740
Chương 222/4/20254980
Chương 332/4/20258900
Chương 442/4/20253240
Chương 552/4/20256640
Chương 662/4/20259590
Chương 772/4/20256640
Chương 882/4/2025520
Chương 992/4/20253420
Chương 10102/4/20253980
Chương 1111.end2/4/20251040
Kế Mẫu Chuẩn Mực

Kế Mẫu Chuẩn Mực

Kế Mẫu Chuẩn Mực
23569
Lượt xem
11
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:12 02/04/2025

Mô tả

Xuyên thành kế mẫu tâm cơ của phản diện tương lai, hệ thống yêu cầu ta phải giữ nguyên thiết lập nhân vật. 

Ta nhìn đứa bé xanh xao gầy còm đứng cạnh chân mình, mỉm cười dịu dàng đổi chiếc bánh bao lạnh lẽo trong tay nó thành chiếc đùi gà to. 

Từ đó, bữa cơm nào cũng có thịt. 

Quần áo lụa là gấm vóc. 

Ta còn ngày ngày dạy nó ăn chơi hưởng thụ mà thoái hóa bản thân. 

Về sau, nó muốn tòng quân lập nghiệp riêng. 

Ta liền nhốt nó trong nhà, ép nó theo con đường quan trường mà nó không hề thành thạo. 

Nhiều năm sau, phản diện đề danh bảng vàng, dã tâm của ta cũng bị người đời vạch trần từng chút một. 

Tưởng chừng tai họa sắp ập đến, không ngờ hắn lại nhếch môi cười lạnh một tiếng: “Bà chẳng phải vì ghen tị với mẫu thân ta thương ta hơn sao?” 

Rồi ngay lập tức hắn còn xin phong mệnh cho ta. 

Khoan đã, rốt cuộc là sai ở đâu chứ?