Thông tin truyện: Khanh Khanh Hà Từ
Tiêu đềKhanh Khanh Hà Từ
Mô tảTa vốn là một kẻ ốm yếu, tuy dung mạo xinh đẹp, nhưng lại đoản mệnh.   Không ít đại phu từng nói rằng ta sống không quá mười chín tuổi.   Cho đến ngày nọ, bên ngoài phủ xuất hiện một đạo sĩ du phương, hắn chỉ tay, nói thẳng rằng sinh cơ duy nhất của ta nằm ở phương Nam.   Thanh mai trúc mã của ta không màng khuyên ngăn, một lòng một dạ đi về phương Nam tìm dược cho ta.   Khi còn cách sinh thần mười chín tuổi của ta một tháng, cuối cùng hắn cũng chậm rãi trở về, trên tay cầm theo thuốc cứu mạng.   Lần đầu gặp ta, hắn lại mở miệng bảo ta phải rộng lượng.   Hắn ôm nữ tử trong ngực, trên mặt tràn đầy bất đắc dĩ.   “Hoa Nhi, lão Triệu nguyện ý đưa thuốc cho ta, điều kiện duy nhất là để ta cưới Nguyệt Nhi. Vì cứu nàng, ta không còn cách nào khác.”   “Nàng yên tâm, chỉ là trên danh nghĩa thiếp mà thôi. Trong lòng ta, nàng vĩnh viễn mới là thê tử.”   Ta mờ mịt nhìn nam nhân trước mắt đang thao thao bất tuyệt.   Hắn rốt cuộc đang lải nhải cái gì vậy?   Thê với thiếp gì chứ, chẳng lẽ hắn không thấy ta đã búi tóc phu nhân sao?   Ta sớm đã thành thân rồi mà.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem5,744
Số chương8
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Sủng, Hào Môn Thế Gia, Gia Đình, Chữa Lành, Điền Văn, Ngọt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1129/8/20253370
Chương 2229/8/20258400
Chương 3329/8/20257650
Chương 4429/8/20258180
Chương 5529/8/20258280
Chương 6629/8/20257390
Chương 7729/8/20256580
Chương 88 (Hết)29/8/20257580
Khanh Khanh Hà Từ

Khanh Khanh Hà Từ

Khanh Khanh Hà Từ
5744
Lượt xem
8
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
00:11 29/08/2025

Mô tả

Ta vốn là một kẻ ốm yếu, tuy dung mạo xinh đẹp, nhưng lại đoản mệnh.

Không ít đại phu từng nói rằng ta sống không quá mười chín tuổi.

Cho đến ngày nọ, bên ngoài phủ xuất hiện một đạo sĩ du phương, hắn chỉ tay, nói thẳng rằng sinh cơ duy nhất của ta nằm ở phương Nam.

Thanh mai trúc mã của ta không màng khuyên ngăn, một lòng một dạ đi về phương Nam tìm dược cho ta.

Khi còn cách sinh thần mười chín tuổi của ta một tháng, cuối cùng hắn cũng chậm rãi trở về, trên tay cầm theo thuốc cứu mạng.

Lần đầu gặp ta, hắn lại mở miệng bảo ta phải rộng lượng.

Hắn ôm nữ tử trong ngực, trên mặt tràn đầy bất đắc dĩ.

“Hoa Nhi, lão Triệu nguyện ý đưa thuốc cho ta, điều kiện duy nhất là để ta cưới Nguyệt Nhi. Vì cứu nàng, ta không còn cách nào khác.”

“Nàng yên tâm, chỉ là trên danh nghĩa thiếp mà thôi. Trong lòng ta, nàng vĩnh viễn mới là thê tử.”

Ta mờ mịt nhìn nam nhân trước mắt đang thao thao bất tuyệt.

Hắn rốt cuộc đang lải nhải cái gì vậy?

Thê với thiếp gì chứ, chẳng lẽ hắn không thấy ta đã búi tóc phu nhân sao?

Ta sớm đã thành thân rồi mà.