Thông tin truyện: KHOM LƯNG
Tiêu đềKHOM LƯNG
Mô tảCông Tôn Duơng là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? " [1] Nuớc Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh. Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại. "Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai. "Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?" Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở. "Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi". Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh. ... Có một câu nói rằng: Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không? Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"
Trạng tháiĐang ra
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem32
Số chương3
Thể loạiTrọng Sinh, Cổ Đại, HE, Xuyên Không

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 17/8/2025190
Chương 2Chương 27/8/202580
Chương 3Chương 37/8/202550
KHOM LƯNG

KHOM LƯNG

KHOM LƯNG
32
Lượt xem
3
Chương
Trạng tháiĐang ra
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
05:29 07/08/2025

Mô tả

Công Tôn Duơng là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "

[1] Nuớc Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.

Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại.

"Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai.

"Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"

Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở.

"Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi". Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh.

...

Có một câu nói rằng:

Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không? Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"