Thông tin truyện: Kiếp Trâu Ngựa Này, Tôi Không Làm Nữa
Tiêu đềKiếp Trâu Ngựa Này, Tôi Không Làm Nữa
Mô tảSau khi chết vì làm việc quá sức, em gái quỳ trước mộ tôi khóc lóc hối lỗi.   “Chị ơi, thật ra năm đó chị thi đậu đại học rồi. Nhưng vì ba mẹ chê em yếu đuối, không đủ sức làm việc nặng nên mới để em lấy tên chị đi học thay.”   “Em biết đời này người em có lỗi nhất là chị. Kiếp sau em nhất định sẽ làm trâu làm ngựa để báo đáp chị. Chị đi thanh thản nhé.”   Năm đứa em trai em gái mà tôi vất vả nuôi lớn thì đứng bên cạnh, vẻ mặt đầy thương xót, an ủi nó:   “Ba mẹ cũng khổ tâm lắm, chị cả có giận ai cũng sẽ không giận ba mẹ đâu.”   “Đúng đó, chị cả thương tụi mình nhất, chị cả sẽ không trách chị đâu. Thấy tụi mình sống tốt, chắc chị cả còn vui hơn ai hết.”   Dù mấy lời giả tạo kiểu này tôi đã nghe đến phát chán, nhưng nghe tới đó vẫn không nhịn được mà chửi ầm lên.   Chết rồi tôi đi theo lũ sói mắt trắng này nửa năm, giờ tôi mới thấy trước kia mình ngu ngốc đến cỡ nào.   Nếu ông trời cho tôi cơ hội sống lại một lần nữa…   Tôi nhất định sẽ bắt bọn họ nếm thử mùi vị cả đời bị dày vò ở quê, sống kiếp trâu ngựa cho biết mùi!
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem65,576
Số chương9
Thể loạiTrọng Sinh, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Gia Đình, Chữa Lành, Điền Văn

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20254150
Chương 2Chương 22/4/20255940
Chương 3Chương 32/4/2025610
Chương 4Chương 42/4/20255260
Chương 5Chương 52/4/20254270
Chương 6Chương 62/4/20252220
Chương 7Chương 72/4/20251840
Chương 8Chương 82/4/20256590
Chương 9Chương 92/4/20254880
Kiếp Trâu Ngựa Này, Tôi Không Làm Nữa

Kiếp Trâu Ngựa Này, Tôi Không Làm Nữa

Kiếp Trâu Ngựa Này, Tôi Không Làm Nữa
65576
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:13 02/04/2025

Mô tả

Sau khi chết vì làm việc quá sức, em gái quỳ trước mộ tôi khóc lóc hối lỗi.

“Chị ơi, thật ra năm đó chị thi đậu đại học rồi. Nhưng vì ba mẹ chê em yếu đuối, không đủ sức làm việc nặng nên mới để em lấy tên chị đi học thay.”

“Em biết đời này người em có lỗi nhất là chị. Kiếp sau em nhất định sẽ làm trâu làm ngựa để báo đáp chị. Chị đi thanh thản nhé.”

Năm đứa em trai em gái mà tôi vất vả nuôi lớn thì đứng bên cạnh, vẻ mặt đầy thương xót, an ủi nó:

“Ba mẹ cũng khổ tâm lắm, chị cả có giận ai cũng sẽ không giận ba mẹ đâu.”

“Đúng đó, chị cả thương tụi mình nhất, chị cả sẽ không trách chị đâu. Thấy tụi mình sống tốt, chắc chị cả còn vui hơn ai hết.”

Dù mấy lời giả tạo kiểu này tôi đã nghe đến phát chán, nhưng nghe tới đó vẫn không nhịn được mà chửi ầm lên.

Chết rồi tôi đi theo lũ sói mắt trắng này nửa năm, giờ tôi mới thấy trước kia mình ngu ngốc đến cỡ nào.

Nếu ông trời cho tôi cơ hội sống lại một lần nữa…

Tôi nhất định sẽ bắt bọn họ nếm thử mùi vị cả đời bị dày vò ở quê, sống kiếp trâu ngựa cho biết mùi!