Thông tin truyện: LĂNG VÂN
Tiêu đềLĂNG VÂN
Mô tảPhụ thân của ta là kẻ vô cùng bệ rạc, là một kẻ nghiện rượu mà ai cũng khinh ghét.   Mãi đến khi ông qua đời, ta mới biết ông từng là vị tiểu hầu gia vang danh kinh thành, là một thiếu niên kiêu hùng, khí phách.     Ông đã từng cứu sống hàng vạn sinh mệnh.     Nhưng ông cứu được thiên hạ, lại chẳng thể cứu được mẫu thân ta.   "Mẫu thân con là một nữ lang thông minh tuyệt đỉnh, là người lẽ ra nên sống một cuộc đời tự tại, ngông cuồng như ta.     "Nhưng bà ấy bạc mệnh, vì ta mà bước vào chốn hậu viện, bị hậu viện vùi lấp, đến cuối đời cũng chẳng để lại một tiếng thở dài.     "Ta có lỗi với bà ấy, có lỗi với con.     "Nhưng ta thật sự… rất nhớ bà ấy."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem64,357
Số chương24
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, HE, Trả Thù, Cung Đấu, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20257170
Chương 222/4/20258220
Chương 332/4/20252300
Chương 442/4/20253330
Chương 552/4/20252460
Chương 662/4/20253750
Chương 772/4/20259390
Chương 882/4/20252940
Chương 992/4/20259990
Chương 10102/4/20259210
Chương 11112/4/2025390
Chương 12122/4/2025350
Chương 13132/4/20254610
Chương 14142/4/20259020
Chương 15152/4/20254400
Chương 16162/4/2025390
Chương 17172/4/20255250
Chương 18182/4/20258480
Chương 19192/4/20256870
Chương 20202/4/20256600
Chương 21212/4/20257690
Chương 22222/4/2025160
Chương 23232/4/20252650
Chương 24242/4/20257930
LĂNG VÂN

LĂNG VÂN

LĂNG VÂN
64357
Lượt xem
24
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
02:00 24/04/2025

Mô tả

Phụ thân của ta là kẻ vô cùng bệ rạc, là một kẻ nghiện rượu mà ai cũng khinh ghét.

Mãi đến khi ông qua đời, ta mới biết ông từng là vị tiểu hầu gia vang danh kinh thành, là một thiếu niên kiêu hùng, khí phách.  

Ông đã từng cứu sống hàng vạn sinh mệnh.  

Nhưng ông cứu được thiên hạ, lại chẳng thể cứu được mẫu thân ta.

"Mẫu thân con là một nữ lang thông minh tuyệt đỉnh, là người lẽ ra nên sống một cuộc đời tự tại, ngông cuồng như ta.  

"Nhưng bà ấy bạc mệnh, vì ta mà bước vào chốn hậu viện, bị hậu viện vùi lấp, đến cuối đời cũng chẳng để lại một tiếng thở dài.  

"Ta có lỗi với bà ấy, có lỗi với con.  

"Nhưng ta thật sự… rất nhớ bà ấy."