Thông tin truyện: LỒNG CHIM TƯỚC
Tiêu đềLỒNG CHIM TƯỚC
Mô tảTân đế đăng cơ, ta ngồi lên vị trí Hoàng hậu. Tân đế không thích ta, từ khi hắn còn là Thái tử ở Đông cung đã như vậy, dù cho dung mạo của ta là xuất chúng nhất cả nước Đại Bội này. "Thu Linh Động, trẫm sẽ lập tức phế truất ngôi vị Hoàng hậu của ngươi, ngươi cứ chờ đó mà xem." Giờ ngọ, Hoàng đế lại phất tay áo rời khỏi cung của ta. Hắn đã đăng cơ nửa năm, gần như mỗi ngày đều nói với ta câu này. Ta thật sự không hiểu, hắn tan triều xong cố ý đến cung ta nói câu này, còn lần nào cũng tự rước bực vào người rốt cuộc là vì cái gì. Rảnh rỗi sinh nông nổi sao? Mà lý do hắn muốn phế ta khỏi vị trí Hoàng hậu, chẳng qua là muốn ta nhường chỗ cho Chu Lương đệ kia, à không đúng, bây giờ đã là Diệu Quý phi rồi. Từ Đông cung đến tận bây giờ, tổng cộng chỉ có hai người là ta và Diệu Quý phi mà thôi. “Hoàng hậu nương nương dù có xinh đẹp đến đâu thì đã sao, còn không phải là không được Hoàng thượng sủng ái, cuối cùng vẫn là Quý phi nương nương nhà chúng ta được Hoàng thượng yêu thích nhất...” Đứng ở bên ngoài Vị Ương cung, ta nghe được tỳ nữ của Diệu Quý phi nói với nàng như vậy. Haizz, ta đến thật không đúng lúc. Lúc này Diệu Quý phi đang trang điểm, quay đầu về phía cửa sổ liếc nhìn thấy ta, hoảng hốt đứng dậy hành lễ: “Hoàng hậu nương nương an khang.” Ta mỉm cười ôn hòa: “Ngươi mau đứng lên đi, trước mặt ta không cần câu nệ lễ nghi, thân thể vẫn quan trọng hơn.” Diệu Quý phi khẽ gật đầu, được nha hoàn đỡ ngồi xuống. Ta nhìn bụng nàng đã lộ rõ, trong lòng có một cảm giác khó mà diễn tả được. Không sai, nàng mang thai rồi, đây cũng là nguyên nhân chính khiến Lý Tu Dẫn muốn phế ta. Có lẽ là ánh mắt của ta quá nóng rực, Diệu Quý phi không khỏi che bụng, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve. "Thật ra hôm nay bổn cung đến là có một việc muốn trưng cầu ý kiến của muội muội." Ta mở lời nói vào chuyện chính. "Từ xưa hậu cung của quân vương giai lệ đông đảo, chính là để sinh con nối dõi, nhưng hiện tại trong hậu cung này chỉ có hai người là muội và ta." Ta vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào mặt nàng, chỉ thấy sắc mặt nàng dần trở nên âm trầm.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem17,738
Số chương31
Thể loạiCổ Đại, Ngược, Nữ Cường

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 120/6/20253200
Chương 2Chương 220/6/20253350
Chương 3Chương 320/6/20259590
Chương 4Chương 420/6/20258950
Chương 5Chương 520/6/20258700
Chương 6Chương 620/6/20257620
Chương 7Chương 720/6/20257340
Chương 8Chương 820/6/20257510
Chương 9Chương 920/6/20256740
Chương 10Chương 1020/6/20256680
Chương 11Chương 1120/6/20256500
Chương 12Chương 1220/6/20256760
Chương 13Chương 1320/6/20256010
Chương 14Chương 1420/6/20255840
Chương 15Chương 1520/6/20255900
Chương 16Chương 1620/6/20255710
Chương 17Chương 1720/6/20255650
Chương 18Chương 1820/6/20255790
Chương 19Chương 1920/6/20255680
Chương 20Chương 2020/6/20255870
Chương 21Chương 2120/6/20255310
Chương 22Chương 2220/6/20255380
Chương 23Chương 2320/6/20254880
Chương 24Chương 2420/6/20254780
Chương 25Chương 2520/6/20253310
Chương 26Chương 2620/6/20253060
Chương 27Chương 2720/6/20254140
Chương 28Chương 2820/6/20253570
Chương 29Chương 2920/6/20253870
Chương 30Chương 3020/6/20254200
Chương 31Chương 3120/6/20255730
LỒNG CHIM TƯỚC

LỒNG CHIM TƯỚC

LỒNG CHIM TƯỚC
17738
Lượt xem
31
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
06:15 20/06/2025

Mô tả

Tân đế đăng cơ, ta ngồi lên vị trí Hoàng hậu.

Tân đế không thích ta, từ khi hắn còn là Thái tử ở Đông cung đã như vậy, dù cho dung mạo của ta là xuất chúng nhất cả nước Đại Bội này.

"Thu Linh Động, trẫm sẽ lập tức phế truất ngôi vị Hoàng hậu của ngươi, ngươi cứ chờ đó mà xem." Giờ ngọ, Hoàng đế lại phất tay áo rời khỏi cung của ta.

Hắn đã đăng cơ nửa năm, gần như mỗi ngày đều nói với ta câu này.

Ta thật sự không hiểu, hắn tan triều xong cố ý đến cung ta nói câu này, còn lần nào cũng tự rước bực vào người rốt cuộc là vì cái gì.

Rảnh rỗi sinh nông nổi sao?

Mà lý do hắn muốn phế ta khỏi vị trí Hoàng hậu, chẳng qua là muốn ta nhường chỗ cho Chu Lương đệ kia, à không đúng, bây giờ đã là Diệu Quý phi rồi.

Từ Đông cung đến tận bây giờ, tổng cộng chỉ có hai người là ta và Diệu Quý phi mà thôi.

“Hoàng hậu nương nương dù có xinh đẹp đến đâu thì đã sao, còn không phải là không được Hoàng thượng sủng ái, cuối cùng vẫn là Quý phi nương nương nhà chúng ta được Hoàng thượng yêu thích nhất...”

Đứng ở bên ngoài Vị Ương cung, ta nghe được tỳ nữ của Diệu Quý phi nói với nàng như vậy.

Haizz, ta đến thật không đúng lúc. Lúc này Diệu Quý phi đang trang điểm, quay đầu về phía cửa sổ liếc nhìn thấy ta, hoảng hốt đứng dậy hành lễ: “Hoàng hậu nương nương an khang.”

Ta mỉm cười ôn hòa: “Ngươi mau đứng lên đi, trước mặt ta không cần câu nệ lễ nghi, thân thể vẫn quan trọng hơn.”

Diệu Quý phi khẽ gật đầu, được nha hoàn đỡ ngồi xuống. Ta nhìn bụng nàng đã lộ rõ, trong lòng có một cảm giác khó mà diễn tả được. Không sai, nàng mang thai rồi, đây cũng là nguyên nhân chính khiến Lý Tu Dẫn muốn phế ta.

Có lẽ là ánh mắt của ta quá nóng rực, Diệu Quý phi không khỏi che bụng, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve.

"Thật ra hôm nay bổn cung đến là có một việc muốn trưng cầu ý kiến của muội muội." Ta mở lời nói vào chuyện chính.

"Từ xưa hậu cung của quân vương giai lệ đông đảo, chính là để sinh con nối dõi, nhưng hiện tại trong hậu cung này chỉ có hai người là muội và ta." Ta vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào mặt nàng, chỉ thấy sắc mặt nàng dần trở nên âm trầm.