Thông tin truyện: Ly Hôn Rồi Mới Tỉnh
Tiêu đềLy Hôn Rồi Mới Tỉnh
Mô tảNgày ký đơn ly hôn, tôi ôm bụng quằn quại giữa hành lang tòa án. “Lại giả vờ à? Không muốn ly hôn thì nói đại ra đi!” Tuấn – chồng cũ tôi – buông giọng khinh khỉnh. Tôi chưa kịp phản bác thì ngất lịm vì đau ruột thừa.   Mở mắt trong bệnh viện, việc đầu tiên tôi thấy là… hóa đơn viện phí. “12 triệu, cô chịu một nửa. Chuyển ZaloPay cho nhanh.” Tôi chẳng nói gì, lẳng lặng chuyển hết 12 triệu. Chỉ để tránh nhìn vẻ mặt "ban phát" của anh ta thêm một giây nào nữa.   Chiều hôm đó, tôi ngồi xe lăn ký giấy ly hôn. Tài sản chia xong, Tuấn khẽ cười: “Ham tiền lộ liễu vậy, cũng may ly hôn sớm.”   Tối, tôi trở về dọn đồ. Chỉ mang theo ít quần áo, nữ trang cha mẹ để lại. Duy nhất bức tranh trị giá trăm triệu, anh ta cấm tôi mang đi. “Đừng mơ đụng tới thứ đó!” Tôi lạnh lùng đáp: “Quà cưới ba má tôi tặng. Trước hôn nhân. Tôi lấy, hợp pháp.”   Tuấn chết lặng. Tôi rời đi. Trong đầu chỉ có một câu: Lúc tôi yêu, tôi nhịn. Giờ đã buông, tôi chẳng cần nhường ai.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem4,833
Số chương10
Thể loạiĐô Thị, Vả Mặt, HE, Hiện Đại, Gia Đình

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 122/7/20251400
Chương 2Chương 222/7/20256620
Chương 3Chương 322/7/20256540
Chương 4Chương 422/7/20255990
Chương 5Chương 522/7/20255460
Chương 6Chương 622/7/20254750
Chương 7Chương 722/7/20254650
Chương 8Chương 822/7/20254480
Chương 9Chương 922/7/20253870
Chương 10Chương 1022/7/20254560
Ly Hôn Rồi Mới Tỉnh

Ly Hôn Rồi Mới Tỉnh

Ly Hôn Rồi Mới Tỉnh
4833
Lượt xem
10
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
04:46 22/07/2025

Mô tả

Ngày ký đơn ly hôn, tôi ôm bụng quằn quại giữa hành lang tòa án.

“Lại giả vờ à? Không muốn ly hôn thì nói đại ra đi!”

Tuấn – chồng cũ tôi – buông giọng khinh khỉnh. Tôi chưa kịp phản bác thì ngất lịm vì đau ruột thừa.

Mở mắt trong bệnh viện, việc đầu tiên tôi thấy là… hóa đơn viện phí.

“12 triệu, cô chịu một nửa. Chuyển ZaloPay cho nhanh.”

Tôi chẳng nói gì, lẳng lặng chuyển hết 12 triệu. Chỉ để tránh nhìn vẻ mặt "ban phát" của anh ta thêm một giây nào nữa.

Chiều hôm đó, tôi ngồi xe lăn ký giấy ly hôn. Tài sản chia xong, Tuấn khẽ cười:

“Ham tiền lộ liễu vậy, cũng may ly hôn sớm.”

Tối, tôi trở về dọn đồ. Chỉ mang theo ít quần áo, nữ trang cha mẹ để lại. Duy nhất bức tranh trị giá trăm triệu, anh ta cấm tôi mang đi.

“Đừng mơ đụng tới thứ đó!”

Tôi lạnh lùng đáp:

“Quà cưới ba má tôi tặng. Trước hôn nhân. Tôi lấy, hợp pháp.”

Tuấn chết lặng.

Tôi rời đi. Trong đầu chỉ có một câu:

Lúc tôi yêu, tôi nhịn.

Giờ đã buông, tôi chẳng cần nhường ai.