Thông tin truyện: Mẹ Ơi, Chạy Đi!
Tiêu đềMẹ Ơi, Chạy Đi!
Mô tảMẹ tôi không chịu nổi sự bạo hành của bố, nên đã dẫn the tôi và em trai rời đi.   Khi xe ô tô chuẩn bị xuất phát, em trai tôi đột nhiên khóc lóc ầm ĩ, la hét rằng mẹ tôi đang bắt cóc trẻ em.   Cuối cùng, chúng tôi không thể trốn thoát.   Sau khi về nhà, em trai tôi được thưởng một bát thịt kho tàu.   Còn bố tôi trong cơn tức giận đã đánh mẹ tôi đến chết, chôn bà ấy ở ngọn núi sau nhà, sau đó còn tung tin khắp thôn rằng mẹ tôi đã bỏ trốn theo trai.   Về sau, tôi thi đỗ vào trường cấp ba tốt nhất huyện nhưng lại bị bố ép buộc phải đến làm việc trong một xưởng may ở trên trấn.   Năm tôi mười tám tuổi, bố tôi ép buộc tôi gả cho một người đàn ông lớn hơn tôi hai mươi tuổi, sau đó cầm tiền sính lễ mua nhà trên thành phố cho em trai tôi.   Sau khi kết hôn, tôi khó sinh mà qua đời, còn em trai tôi chỉ nhìn tôi với vẻ mặt lạnh lùng.   “Một người phụ nữ mà ngay cả sinh con cũng không làm được, thật vô dụng.”   Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày mẹ muốn dẫn chúng tôi rời đi.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem46,560
Số chương8
Thể loạiTrọng Sinh, Gia Đấu, HE, Trả Thù, Gia Đình, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/2025970
Chương 2Chương 22/4/20253590
Chương 3Chương 32/4/20258260
Chương 4Chương 42/4/20254760
Chương 5Chương 52/4/20258380
Chương 6Chương 62/4/20258790
Chương 7Chương 72/4/20258490
Chương 8Chương 8 (Hoàn)2/4/20252380
Mẹ Ơi, Chạy Đi!

Mẹ Ơi, Chạy Đi!

Mẹ Ơi, Chạy Đi!
46560
Lượt xem
8
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:16 02/04/2025

Mô tả

Mẹ tôi không chịu nổi sự bạo hành của bố, nên đã dẫn the tôi và em trai rời đi.

Khi xe ô tô chuẩn bị xuất phát, em trai tôi đột nhiên khóc lóc ầm ĩ, la hét rằng mẹ tôi đang bắt cóc trẻ em.

Cuối cùng, chúng tôi không thể trốn thoát.

Sau khi về nhà, em trai tôi được thưởng một bát thịt kho tàu.

Còn bố tôi trong cơn tức giận đã đánh mẹ tôi đến chết, chôn bà ấy ở ngọn núi sau nhà, sau đó còn tung tin khắp thôn rằng mẹ tôi đã bỏ trốn theo trai.

Về sau, tôi thi đỗ vào trường cấp ba tốt nhất huyện nhưng lại bị bố ép buộc phải đến làm việc trong một xưởng may ở trên trấn.

Năm tôi mười tám tuổi, bố tôi ép buộc tôi gả cho một người đàn ông lớn hơn tôi hai mươi tuổi, sau đó cầm tiền sính lễ mua nhà trên thành phố cho em trai tôi.

Sau khi kết hôn, tôi khó sinh mà qua đời, còn em trai tôi chỉ nhìn tôi với vẻ mặt lạnh lùng.

“Một người phụ nữ mà ngay cả sinh con cũng không làm được, thật vô dụng.”

Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã quay về ngày mẹ muốn dẫn chúng tôi rời đi.