Thông tin truyện: Một Nửa Bầu Trời Của Em
Tiêu đềMột Nửa Bầu Trời Của Em
Mô tảLộ An Thuần khoác trên mình chiếc váy dài tinh khôi, lặng lẽ đón sinh nhật mười tám dưới ánh sao lấp lánh trong khu vườn biệt thự. Cô mỉm cười dịu dàng, nhưng ánh mắt không ngừng lướt về phía cổng, như thể đang đợi một người quan trọng mà mãi chẳng thấy đến. … Giữa con hẻm nhỏ chật hẹp, tối om như nuốt trọn mọi ánh sáng, Ngụy Phong gắng gượng dựng lại chiếc mô-tô vừa bị xô ngã, vội lau đi vết máu rỉ ra bên khóe môi. Đám gây chuyện đã rút sạch, chỉ còn lại sự tĩnh mịch lạnh lẽo. Điện thoại rung khẽ — tin nhắn từ cô gái hiện lên:“Anh… vẫn đến chứ?” Ngón tay dính máu chậm rãi gõ ra hai chữ: “Đợi đó.” Ánh mắt của chàng trai trẻ như một con dã thú bị dồn vào đường cùng. Anh nghiến răng chịu đựng cơn đau, một tay vịn lấy chiếc xe, tay còn lại ôm chặt chiếc hộp bánh sinh nhật gần như nát bét vào lòng. Và rồi, anh lao vào màn đêm vô tận. … Ngụy Phong và Lộ An Thuần — hai thái cực như ngày và đêm. Cô là học sinh ưu tú, anh là kẻ cá biệt nổi tiếng cả trường. Cô sinh ra trong gia đình nền nếp, bố mẹ nghiêm khắc; anh lớn lên giữa lòng xã hội đầy rẫy những mảng màu u tối. Cô thanh thuần như bông tuyết đầu mùa, anh lấm lem những vết thương cũ mới chồng chất. Không ai từng nghĩ họ có điểm giao nhau. Cho đến đêm hôm ấy — đêm sinh nhật mười tám, Lộ An Thuần lặng lẽ rời khỏi sảnh tiệc, len lén băng qua lối đi lát đá, né tránh tất cả ánh mắt. Ở nơi bức tường phủ rêu rợp bóng, cô và Ngụy Phong lao vào nhau trong một nụ hôn cuồng nhiệt, như thể cả thế giới chỉ còn lại hai người họ
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem0
Số chương0
Thể loạiĐô Thị, Gia Đình, Hiện Đại, Ngôn Tình, Sủng

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Một Nửa Bầu Trời Của Em

Một Nửa Bầu Trời Của Em

Một Nửa Bầu Trời Của Em
0
Lượt xem
0
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
15:17 23/05/2023

Mô tả

Lộ An Thuần khoác trên mình chiếc váy dài tinh khôi, lặng lẽ đón sinh nhật mười tám dưới ánh sao lấp lánh trong khu vườn biệt thự. Cô mỉm cười dịu dàng, nhưng ánh mắt không ngừng lướt về phía cổng, như thể đang đợi một người quan trọng mà mãi chẳng thấy đến.

Giữa con hẻm nhỏ chật hẹp, tối om như nuốt trọn mọi ánh sáng, Ngụy Phong gắng gượng dựng lại chiếc mô-tô vừa bị xô ngã, vội lau đi vết máu rỉ ra bên khóe môi. Đám gây chuyện đã rút sạch, chỉ còn lại sự tĩnh mịch lạnh lẽo.

Điện thoại rung khẽ — tin nhắn từ cô gái hiện lên:“Anh… vẫn đến chứ?”

Ngón tay dính máu chậm rãi gõ ra hai chữ:

“Đợi đó.”

Ánh mắt của chàng trai trẻ như một con dã thú bị dồn vào đường cùng. Anh nghiến răng chịu đựng cơn đau, một tay vịn lấy chiếc xe, tay còn lại ôm chặt chiếc hộp bánh sinh nhật gần như nát bét vào lòng. Và rồi, anh lao vào màn đêm vô tận.

Ngụy Phong và Lộ An Thuần — hai thái cực như ngày và đêm.

Cô là học sinh ưu tú, anh là kẻ cá biệt nổi tiếng cả trường.

Cô sinh ra trong gia đình nền nếp, bố mẹ nghiêm khắc; anh lớn lên giữa lòng xã hội đầy rẫy những mảng màu u tối.

Cô thanh thuần như bông tuyết đầu mùa, anh lấm lem những vết thương cũ mới chồng chất.

Không ai từng nghĩ họ có điểm giao nhau.

Cho đến đêm hôm ấy — đêm sinh nhật mười tám, Lộ An Thuần lặng lẽ rời khỏi sảnh tiệc, len lén băng qua lối đi lát đá, né tránh tất cả ánh mắt.

Ở nơi bức tường phủ rêu rợp bóng, cô và Ngụy Phong lao vào nhau trong một nụ hôn cuồng nhiệt, như thể cả thế giới chỉ còn lại hai người họ