Thông tin truyện: Phiếu Lương Thực Bị Trộm, Tôi Bán Công Việc Ở Trạm Lương Thực
Tiêu đềPhiếu Lương Thực Bị Trộm, Tôi Bán Công Việc Ở Trạm Lương Thực
Mô tảNăm 1970, Công xã Hồng Dương.    Tôi và con gái đói đến mức phải lên núi đào rau dại.    Chồng tôi, người kế thừa công việc của cha tôi ở trạm lương thực, lại lén lút mang phiếu lương thực đi cho nữ thanh niên trí thức.    Con gái tôi bị bệnh, tôi đành về nhà mẹ đẻ vay mượn mười cân phiếu lương thực.    Vậy mà vừa quay lưng, chồng tôi đã ăn trộm mang đi, dùng để mời nữ thanh niên trí thức tổ chức sinh nhật.    Tôi khóc lóc van xin:    “Nếu không có cơm ăn, con gái chúng ta sẽ chết đói mất! Anh đi xin cô ta trả lại phiếu lương thực đi!”    Nhưng chồng tôi lại quát mắng:    “Em học hỏi Bạch Hoa một chút đi! Thà chết đói chứ đừng làm mất thể diện!”    Sau này, tôi bán luôn công việc ở trạm lương thực.    Chồng tôi khóc lóc van xin, bảo tôi cho anh ta vay tiền mua lương thực.    Tôi mỉm cười nói:    “Vì thể diện, anh cứ tiếp tục nhịn đói đi!”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem8,666
Số chương8
Thể loạiĐô Thị, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Hiện Đại, Đoản Văn, Gia Đình, Điền Văn, Sảng Văn

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20254650
Chương 222/4/20256910
Chương 332/4/20251340
Chương 442/4/20254170
Chương 552/4/20253730
Chương 662/4/20251170
Chương 772/4/20253560
Chương 88 (Hết)2/4/20251140
Phiếu Lương Thực Bị Trộm, Tôi Bán Công Việc Ở Trạm Lương Thực

Phiếu Lương Thực Bị Trộm, Tôi Bán Công Việc Ở Trạm Lương Thực

Phiếu Lương Thực Bị Trộm, Tôi Bán Công Việc Ở Trạm Lương Thực
8666
Lượt xem
8
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:21 02/04/2025

Mô tả

Năm 1970, Công xã Hồng Dương. 

Tôi và con gái đói đến mức phải lên núi đào rau dại. 

Chồng tôi, người kế thừa công việc của cha tôi ở trạm lương thực, lại lén lút mang phiếu lương thực đi cho nữ thanh niên trí thức. 

Con gái tôi bị bệnh, tôi đành về nhà mẹ đẻ vay mượn mười cân phiếu lương thực. 

Vậy mà vừa quay lưng, chồng tôi đã ăn trộm mang đi, dùng để mời nữ thanh niên trí thức tổ chức sinh nhật. 

Tôi khóc lóc van xin: 

“Nếu không có cơm ăn, con gái chúng ta sẽ chết đói mất! Anh đi xin cô ta trả lại phiếu lương thực đi!” 

Nhưng chồng tôi lại quát mắng: 

“Em học hỏi Bạch Hoa một chút đi! Thà chết đói chứ đừng làm mất thể diện!” 

Sau này, tôi bán luôn công việc ở trạm lương thực. 

Chồng tôi khóc lóc van xin, bảo tôi cho anh ta vay tiền mua lương thực. 

Tôi mỉm cười nói: 

“Vì thể diện, anh cứ tiếp tục nhịn đói đi!”