Thông tin truyện: PHU NHÂN CỦA TA CHỈ CÓ THỂ LÀ NÀNG
Tiêu đềPHU NHÂN CỦA TA CHỈ CÓ THỂ LÀ NÀNG
Mô tảNăm ta mười sáu tuổi, vì rơi xuống nước mà bị ép gả cho thế tử phủ Quốc Công, từ đó trở thành trò cười của cả kinh thành.   Không ai tin rằng muội muội cùng cha khác mẹ đã đẩy ta xuống hồ.   Kể cả trượng phu của ta.   Cả một đời làm thê tử của Cố Triệu Ngang, ta cẩn trọng từng chút, lòng luôn canh cánh áy náy.   Dẫu về sau, chàng không bạc đãi ta, còn để ta được phong tước mệnh phụ.   Nhưng ta hiểu rõ, trong lòng chàng vẫn luôn mang oán trách với ta.   Lần nữa mở mắt, ta trở về bên hồ nước biếc năm ấy, nơi mọi chuyện bắt đầu.   Muội muội cùng cha khác mẹ vẫn giở lại trò cũ.   Thế nhưng lần này, chính nàng ta lại chọn nhảy xuống nước.   Gió nhẹ thổi qua, mặt hồ lăn tăn sóng, chiếc thuyền nhỏ của Cố Triệu Ngang vẫn như kiếp trước mà tiến đến giữa hồ.   Nghe có tiếng người kêu cứu, chàng lập tức vén tay áo, bước một chân ra chuẩn bị lao xuống.   Nhưng ngay khoảnh khắc sắp nhảy xuống, ánh mắt chàng lại trông thấy  ta – người đang đứng trên bờ.   Chỉ trong một chớp mắt, thân hình Cố thế tử khựng lại, bàn chân vừa bước ra cũng vội rút về.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem3,504
Số chương10
Thể loạiNgôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, HE, Sủng, Ngọt, Truy Thê

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 124/8/20253800
Chương 2Chương 224/8/20254060
Chương 3Chương 324/8/20253500
Chương 4Chương 424/8/20253750
Chương 5Chương 524/8/20253650
Chương 6Chương 624/8/20253560
Chương 7Chương 724/8/20253120
Chương 8Chương 824/8/20253050
Chương 9Chương 924/8/20253490
Chương 10Chương 1024/8/20253060
PHU NHÂN CỦA TA CHỈ CÓ THỂ LÀ NÀNG

PHU NHÂN CỦA TA CHỈ CÓ THỂ LÀ NÀNG

PHU NHÂN CỦA TA CHỈ CÓ THỂ LÀ NÀNG
3504
Lượt xem
10
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
02:42 19/10/2025

Mô tả

Năm ta mười sáu tuổi, vì rơi xuống nước mà bị ép gả cho thế tử phủ Quốc Công, từ đó trở thành trò cười của cả kinh thành.

Không ai tin rằng muội muội cùng cha khác mẹ đã đẩy ta xuống hồ.

Kể cả trượng phu của ta.

Cả một đời làm thê tử của Cố Triệu Ngang, ta cẩn trọng từng chút, lòng luôn canh cánh áy náy.

Dẫu về sau, chàng không bạc đãi ta, còn để ta được phong tước mệnh phụ.

Nhưng ta hiểu rõ, trong lòng chàng vẫn luôn mang oán trách với ta.

Lần nữa mở mắt, ta trở về bên hồ nước biếc năm ấy, nơi mọi chuyện bắt đầu.

Muội muội cùng cha khác mẹ vẫn giở lại trò cũ.

Thế nhưng lần này, chính nàng ta lại chọn nhảy xuống nước.

Gió nhẹ thổi qua, mặt hồ lăn tăn sóng, chiếc thuyền nhỏ của Cố Triệu Ngang vẫn như kiếp trước mà tiến đến giữa hồ.

Nghe có tiếng người kêu cứu, chàng lập tức vén tay áo, bước một chân ra chuẩn bị lao xuống.

Nhưng ngay khoảnh khắc sắp nhảy xuống, ánh mắt chàng lại trông thấy  ta – người đang đứng trên bờ.

Chỉ trong một chớp mắt, thân hình Cố thế tử khựng lại, bàn chân vừa bước ra cũng vội rút về.