Tiêu đề | Sống Lại, Ba Và Nhân Tình Đừng Mong Yên Thân |
---|---|
Mô tả | Nhà bị cháy, vốn dĩ mẹ con tôi có thể kịp thời thoát thân, nhưng ba lại gọi điện bảo chúng tôi đi tìm hai mẹ con bạn thân từ nhỏ của ông ta. Vì vậy, chúng tôi đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất để chạy thoát. Sau đó, ba tôi - với tư cách là lính cứu hỏa đã cứu họ trước. Đến khi định quay lại cứu chúng tôi thì một thanh xà ngang rơi xuống chặn đường vào. Mẹ tôi bị thiêu sống. Còn tôi, không chỉ bị bỏng toàn thân mà còn trở thành kẻ gây ra hỏa hoạn, bị cả cộng động mạng mắng chửi. Tôi muốn tự mình minh oan, nhưng ba lại bảo tôi ráng chịu đựng. “Con minh oan rồi thì mẹ con nhà cô An Dung phải làm sao? Rộng lượng chút đi, nhận tội thay họ thì có làm sao?” Tôi không tình nguyện, muốn tìm cách báo cảnh sát, ba tôi đỏ mắt rút ống thở của tôi. “Con bị thương nặng quá, cho dù sống sót cũng đau đớn vô cùng. Cứ coi như con sợ tội tự sát, kết quả này tốt cho tất cả mọi người.” Tôi không cam lòng mà chec trên giường bệnh. Mở mắt ra lần nữa, tôi trở về ngày xảy ra hỏa hoạn. |
Trạng thái | Hoàn thành |
Tác giả | Đọc Xíu - Admin |
Lượt xem | 50,385 |
Số chương | 6 |
Thể loại | Trọng Sinh, Vả Mặt, Trả Thù, Gia Đình |
Danh sách chương
STT | Tiêu đề | Ngày đăng | Lượt xem | Bình luận |
---|---|---|---|---|
Chương 1 | Chương 1 | 2/4/2025 | 98 | 0 |
Chương 2 | Chương 2 | 2/4/2025 | 55 | 0 |
Chương 3 | Chương 3 | 2/4/2025 | 60 | 0 |
Chương 4 | Chương 4 | 2/4/2025 | 588 | 0 |
Chương 5 | Chương 5 | 2/4/2025 | 628 | 0 |
Chương 6 | Chương 6 | 2/4/2025 | 959 | 0 |

Sống Lại, Ba Và Nhân Tình Đừng Mong Yên Thân

Mô tả
Nhà bị cháy, vốn dĩ mẹ con tôi có thể kịp thời thoát thân, nhưng ba lại gọi điện bảo chúng tôi đi tìm hai mẹ con bạn thân từ nhỏ của ông ta.
Vì vậy, chúng tôi đã bỏ lỡ thời gian tốt nhất để chạy thoát.
Sau đó, ba tôi - với tư cách là lính cứu hỏa đã cứu họ trước. Đến khi định quay lại cứu chúng tôi thì một thanh xà ngang rơi xuống chặn đường vào.
Mẹ tôi bị thiêu sống.
Còn tôi, không chỉ bị bỏng toàn thân mà còn trở thành kẻ gây ra hỏa hoạn, bị cả cộng động mạng mắng chửi.
Tôi muốn tự mình minh oan, nhưng ba lại bảo tôi ráng chịu đựng.
“Con minh oan rồi thì mẹ con nhà cô An Dung phải làm sao? Rộng lượng chút đi, nhận tội thay họ thì có làm sao?”
Tôi không tình nguyện, muốn tìm cách báo cảnh sát, ba tôi đỏ mắt rút ống thở của tôi.
“Con bị thương nặng quá, cho dù sống sót cũng đau đớn vô cùng. Cứ coi như con sợ tội tự sát, kết quả này tốt cho tất cả mọi người.”
Tôi không cam lòng mà chec trên giường bệnh.
Mở mắt ra lần nữa, tôi trở về ngày xảy ra hỏa hoạn.