Thông tin truyện: SỦI CẢO ĐÊM TẤT NIÊN
Tiêu đềSỦI CẢO ĐÊM TẤT NIÊN
Mô tảĐêm 30 ăn cơm tất niên, mẹ chồng gọi cả nhà chị chồng và em chồng đến.   Không còn cách nào, tôi đành phải tất bật gói thêm mấy nồi sủi cảo.   Vậy mà khi tôi ngồi vào bàn, mấy cái sủi cảo đã hết sạch, chỉ còn sót lại hai tép tỏi trên sàn nhà, khiến tôi trông thật nực cười.   Mẹ chồng liếc tôi một cái, bảo tôi mau đi rửa bát.   Tôi ngồi im không nhúc nhích.   Chồng tôi liền quay lại tát tôi một cái:   "Mẹ nói mà cô không nghe thấy à? Cả ngày chỉ biết giả điếc, lười chec đi được."   Chị chồng và em chồng cũng hùa theo, nói tôi nhỏ nhen, chỉ biết nghĩ đến mấy cái sủi cảo, tham ăn tham uống, còn cậy mình đang mang thai đứa con gái chẳng đáng giá gì mà lên mặt, đáng đời bị đánh.   Tôi tức giận cãi nhau với họ, nhưng cháu trai lại chạy đến đạp tôi một cái ngã xuống đất:   "Không được bắt nạt mẹ cháu!"   Tôi nằm trên mặt đất, m.á.u chảy xuôi bên người, mẹ chồng tôi còn ngăn không cho gọi xe cấp cứu, bảo rằng như vậy vừa bỏ được cái thai lỗ vốn, lại chẳng phải tốn tiền đi viện.   Bọn họ trơ mắt nhìn tôi chec thảm.   Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã sống lại vào đêm 30 Tết.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem63,243
Số chương8
Thể loạiTrọng Sinh, Vả Mặt, HE, Hiện Đại, Trả Thù, Gia Đình

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20254260
Chương 2Chương 22/4/20258210
Chương 3Chương 32/4/20258760
Chương 4Chương 42/4/20259180
Chương 5Chương 52/4/20251810
Chương 6Chương 62/4/20255820
Chương 7Chương 72/4/20254060
Chương 8Chương 82/4/2025350
SỦI CẢO ĐÊM TẤT NIÊN

SỦI CẢO ĐÊM TẤT NIÊN

SỦI CẢO ĐÊM TẤT NIÊN
63243
Lượt xem
8
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:24 02/04/2025

Mô tả

Đêm 30 ăn cơm tất niên, mẹ chồng gọi cả nhà chị chồng và em chồng đến.

Không còn cách nào, tôi đành phải tất bật gói thêm mấy nồi sủi cảo.

Vậy mà khi tôi ngồi vào bàn, mấy cái sủi cảo đã hết sạch, chỉ còn sót lại hai tép tỏi trên sàn nhà, khiến tôi trông thật nực cười.

Mẹ chồng liếc tôi một cái, bảo tôi mau đi rửa bát.

Tôi ngồi im không nhúc nhích.

Chồng tôi liền quay lại tát tôi một cái:

"Mẹ nói mà cô không nghe thấy à? Cả ngày chỉ biết giả điếc, lười chec đi được."

Chị chồng và em chồng cũng hùa theo, nói tôi nhỏ nhen, chỉ biết nghĩ đến mấy cái sủi cảo, tham ăn tham uống, còn cậy mình đang mang thai đứa con gái chẳng đáng giá gì mà lên mặt, đáng đời bị đánh.

Tôi tức giận cãi nhau với họ, nhưng cháu trai lại chạy đến đạp tôi một cái ngã xuống đất:

"Không được bắt nạt mẹ cháu!"

Tôi nằm trên mặt đất, m.á.u chảy xuôi bên người, mẹ chồng tôi còn ngăn không cho gọi xe cấp cứu, bảo rằng như vậy vừa bỏ được cái thai lỗ vốn, lại chẳng phải tốn tiền đi viện.

Bọn họ trơ mắt nhìn tôi chec thảm.

Khi mở mắt ra lần nữa, tôi đã sống lại vào đêm 30 Tết.