Thông tin truyện: TẠM BIỆT THANH MAI TRÚC MÃ
Tiêu đềTẠM BIỆT THANH MAI TRÚC MÃ
Mô tảVệ Dư từ nhỏ không thích học hành, suốt ngày chỉ biết đánh nhau gây gổ.   Nhưng lạ lùng thay, trước đây cậu ấy luôn nghe lời tôi. Tôi đã hứa với cậu ấy rằng nếu thi đỗ vào top 5 của lớp, tôi sẽ thực hiện một điều ước cho cậu ấy.   Không ngờ cậu ấy thật sự thay đổi, bắt đầu chăm chỉ học tập, thu mình lại và không còn động tay động chân với ai.   Cho đến khi học sinh chuyển trường đó xuất hiện, người luôn rực rỡ với chiếc xe phân khối lớn và thích phả khói thuốc.   Cậu ấy lại bắt đầu bỏ học, và tôi đi tìm cậu ấy.   Cậu ấy vươn tay, lấy điếu thuốc từ miệng của học sinh chuyển trường kia, hít một hơi thật sâu, rồi cười nhẹ nhàng: "Hy Hy, một học sinh nghèo như cậu, có được điều gì ngoài sự ngoan ngoãn chứ? Mà ngoan quá lại chẳng thú vị chút nào."   Tôi không nói lời nào, lặng lẽ quay lưng rời đi.   Rồi chiếc khăn quàng mà tôi đã đan suốt hơn một tuần để tặng cậu ấy, tôi tiện tay ném vào thùng rác.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem16,252
Số chương10
Thể loạiĐô Thị, Vả Mặt, Hiện Đại, Ngược, Học Đường, Trả Thù, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20257640
Chương 2Chương 22/4/20255890
Chương 3Chương 32/4/20254420
Chương 4Chương 42/4/20253260
Chương 5Chương 52/4/20252530
Chương 6Chương 62/4/20251570
Chương 7Chương 72/4/20255050
Chương 8Chương 82/4/20253850
Chương 9Chương 92/4/20253740
Chương 10Chương 10 - Hết2/4/20254560
TẠM BIỆT THANH MAI TRÚC MÃ

TẠM BIỆT THANH MAI TRÚC MÃ

TẠM BIỆT THANH MAI TRÚC MÃ
16252
Lượt xem
10
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:25 02/04/2025

Mô tả

Vệ Dư từ nhỏ không thích học hành, suốt ngày chỉ biết đánh nhau gây gổ.

Nhưng lạ lùng thay, trước đây cậu ấy luôn nghe lời tôi. Tôi đã hứa với cậu ấy rằng nếu thi đỗ vào top 5 của lớp, tôi sẽ thực hiện một điều ước cho cậu ấy.

Không ngờ cậu ấy thật sự thay đổi, bắt đầu chăm chỉ học tập, thu mình lại và không còn động tay động chân với ai.

Cho đến khi học sinh chuyển trường đó xuất hiện, người luôn rực rỡ với chiếc xe phân khối lớn và thích phả khói thuốc.

Cậu ấy lại bắt đầu bỏ học, và tôi đi tìm cậu ấy.

Cậu ấy vươn tay, lấy điếu thuốc từ miệng của học sinh chuyển trường kia, hít một hơi thật sâu, rồi cười nhẹ nhàng: "Hy Hy, một học sinh nghèo như cậu, có được điều gì ngoài sự ngoan ngoãn chứ? Mà ngoan quá lại chẳng thú vị chút nào."

Tôi không nói lời nào, lặng lẽ quay lưng rời đi.

Rồi chiếc khăn quàng mà tôi đã đan suốt hơn một tuần để tặng cậu ấy, tôi tiện tay ném vào thùng rác.