Thông tin truyện: Thành toàn cho phu quân bội bạc
Tiêu đềThành toàn cho phu quân bội bạc
Mô tảTôi gặp Lục Viêm vào năm mười sáu tuổi. Khi ấy, ta là trưởng nữ của Tạ gia – một gia tộc thư hương nổi tiếng khắp kinh thành. Hắn là thế tử của Trấn Bắc Vương phủ, từ nhỏ đã vang danh tài trí hơn người, được coi là rồng trong biển người. Ta và hắn đính hôn từ sớm, mối lương duyên do đích thân Hoàng hậu tác thành. Khi về làm nương tử, ta ngỡ mình là người hạnh phúc nhất thiên hạ. Lục Viêm đối với ta thuở đầu vô cùng dịu dàng. Hắn không chỉ chu đáo, săn sóc mà còn thường đích thân pha trà, viết thư pháp cho ta. Mỗi năm sinh thần của ta, hắn đều tặng một món lễ vật tự tay chuẩn bị. Hai năm đầu, dù có đôi lúc bất hòa, chúng ta vẫn cùng nhau vượt qua. Ta từng nghĩ: nếu đời này được già đi bên cạnh hắn, hẳn sẽ là phúc lớn nhất mà trời ban. Nhưng rồi, một ngày, mọi thứ bắt đầu thay đổi. Sau khi thăng chức Hữu Thị Lang, Lục Viêm kết giao thêm nhiều bằng hữu trong kinh. Trong số đó có mấy người nổi tiếng phong lưu như Tống Tử An, Chu Văn Bá, thường rủ nhau ra vào thanh lâu, tửu quán. Ban đầu hắn còn giữ ý, về nhà vẫn ôn nhu với ta như trước. Nhưng rồi, thời gian về phủ ngày càng muộn. Mùi son phấn trên y phục ngày càng rõ. Những bữa cơm tối hai người dần thưa thớt. Những đêm vắng bóng hắn ngày một nhiều. Ta từng hỏi: “Chàng lại ra ngoài với bọn Tống công tử sao?” Hắn chỉ cười, bảo: “Nam nhân tụ họp một chút, nàng quản làm gì. Ta vẫn về nhà đấy thôi.” Ta nhẫn nhịn. Ta tin rằng chàng chỉ nhất thời sa ngã, rồi sẽ quay lại như xưa. Cho đến một ngày, ta nghe nha hoàn trong phủ thì thầm về một nữ tử tên Uyển Cơ. Nàng ta không phải tiểu thư danh môn, mà là một kỹ nữ trong tửu lâu Lạc Vân Các. Từng nổi tiếng nhờ sắc đẹp và tài múa quạt, nhưng xuất thân hèn mọn, chẳng ai coi trọng. Uyển Cơ theo lời đồn là nữ tử dịu dàng, khéo léo, giỏi lấy lòng nam nhân. Khi Lục Viêm gặp nàng, đã vì nàng mà ghé Lạc Vân Các ba ngày liền. Đến khi nàng bị kẻ khác đấu giá mua đi, hắn thẳng tay chi bạc gấp mười lần chuộc nàng về, đặt nàng làm tiểu thiếp trong phủ.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem526
Số chương9
Thể loạiCổ Đại, Vả Mặt, Chữa Lành, Gương Vỡ Không Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 17/8/2025370
Chương 2Chương 27/8/2025280
Chương 3Chương 37/8/2025650
Chương 4Chương 47/8/2025450
Chương 5Chương 57/8/2025530
Chương 6Chương 67/8/2025800
Chương 7Chương 77/8/2025880
Chương 8Chương 87/8/2025520
Chương 9Chương 97/8/2025780
Thành toàn cho phu quân bội bạc

Thành toàn cho phu quân bội bạc

Thành toàn cho phu quân bội bạc
526
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
05:17 07/08/2025

Mô tả

Tôi gặp Lục Viêm vào năm mười sáu tuổi.

Khi ấy, ta là trưởng nữ của Tạ gia – một gia tộc thư hương nổi tiếng khắp kinh thành. Hắn là thế tử của Trấn Bắc Vương phủ, từ nhỏ đã vang danh tài trí hơn người, được coi là rồng trong biển người.

Ta và hắn đính hôn từ sớm, mối lương duyên do đích thân Hoàng hậu tác thành. Khi về làm nương tử, ta ngỡ mình là người hạnh phúc nhất thiên hạ.

Lục Viêm đối với ta thuở đầu vô cùng dịu dàng. Hắn không chỉ chu đáo, săn sóc mà còn thường đích thân pha trà, viết thư pháp cho ta.

Mỗi năm sinh thần của ta, hắn đều tặng một món lễ vật tự tay chuẩn bị. Hai năm đầu, dù có đôi lúc bất hòa, chúng ta vẫn cùng nhau vượt qua.

Ta từng nghĩ: nếu đời này được già đi bên cạnh hắn, hẳn sẽ là phúc lớn nhất mà trời ban.

Nhưng rồi, một ngày, mọi thứ bắt đầu thay đổi.

Sau khi thăng chức Hữu Thị Lang, Lục Viêm kết giao thêm nhiều bằng hữu trong kinh. Trong số đó có mấy người nổi tiếng phong lưu như Tống Tử An, Chu Văn Bá, thường rủ nhau ra vào thanh lâu, tửu quán.

Ban đầu hắn còn giữ ý, về nhà vẫn ôn nhu với ta như trước. Nhưng rồi, thời gian về phủ ngày càng muộn. Mùi son phấn trên y phục ngày càng rõ. Những bữa cơm tối hai người dần thưa thớt. Những đêm vắng bóng hắn ngày một nhiều.

Ta từng hỏi:

“Chàng lại ra ngoài với bọn Tống công tử sao?”

Hắn chỉ cười, bảo:

“Nam nhân tụ họp một chút, nàng quản làm gì. Ta vẫn về nhà đấy thôi.”

Ta nhẫn nhịn. Ta tin rằng chàng chỉ nhất thời sa ngã, rồi sẽ quay lại như xưa.

Cho đến một ngày, ta nghe nha hoàn trong phủ thì thầm về một nữ tử tên Uyển Cơ.

Nàng ta không phải tiểu thư danh môn, mà là một kỹ nữ trong tửu lâu Lạc Vân Các. Từng nổi tiếng nhờ sắc đẹp và tài múa quạt, nhưng xuất thân hèn mọn, chẳng ai coi trọng.

Uyển Cơ theo lời đồn là nữ tử dịu dàng, khéo léo, giỏi lấy lòng nam nhân. Khi Lục Viêm gặp nàng, đã vì nàng mà ghé Lạc Vân Các ba ngày liền.

Đến khi nàng bị kẻ khác đấu giá mua đi, hắn thẳng tay chi bạc gấp mười lần chuộc nàng về, đặt nàng làm tiểu thiếp trong phủ.