Thông tin truyện: Thư Vọng Ký
Tiêu đềThư Vọng Ký
Mô tảKiếp trước, Diêu Viễn Nghĩa bị bãi chức quan, tịch thu gia sản, trở thành tội thần mà ai ai cũng căm hận.    Ta vất vả ngược xuôi suốt ba tháng, giúp hắn khôi phục chức vị, lại một lần nữa trở thành quyền thần được người đời kính nể.    Vậy mà cuối cùng, hắn lại dùng một lưỡi dao đâm thẳng vào tim ta.    “Ban cho nàng vinh hoa phú quý, vậy mà vẫn không biết đủ, thật khiến ta quá thất vọng.”    Sống lại một đời, ta quyết định không cùng hắn đồng cam cộng khổ, cũng chẳng còn nguyện ý dìu hắn vực dậy nữa.    Thư từ hôn đặt ngay ngắn trên bàn, ta không buồn ngoảnh đầu lại.    “Diêu đại nhân sa sút rồi, không còn xứng với ta nữa.”    Hắn nhìn ta, ánh mắt tràn đầy thất vọng, từng câu từng chữ như muốn khắc vào lòng.    “Không ngờ, khi ta lâm vào cảnh khốn cùng, người đầu tiên rời bỏ ta lại chính là nàng. Diệp Thư Vọng, nàng nhất định sẽ hối hận!”  ...
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem50,840
Số chương16
Thể loạiTrọng Sinh, Cổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Trả Thù, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20252880
Chương 2Chương 22/4/20254010
Chương 3Chương 32/4/20255460
Chương 4Chương 42/4/20256870
Chương 5Chương 52/4/20252380
Chương 6Chương 62/4/20257090
Chương 7Chương 72/4/20251,0010
Chương 8Chương 82/4/20257310
Chương 9Chương 92/4/20252950
Chương 10Chương 102/4/20254210
Chương 11Chương 112/4/20255730
Chương 12Chương 122/4/20252720
Chương 13Chương 132/4/20254700
Chương 14Chương 142/4/20255790
Chương 15Chương 152/4/20258010
Chương 16Chương 162/4/20258280
Thư Vọng Ký

Thư Vọng Ký

Thư Vọng Ký
50840
Lượt xem
16
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
00:08 14/11/2025

Mô tả

Kiếp trước, Diêu Viễn Nghĩa bị bãi chức quan, tịch thu gia sản, trở thành tội thần mà ai ai cũng căm hận. 

Ta vất vả ngược xuôi suốt ba tháng, giúp hắn khôi phục chức vị, lại một lần nữa trở thành quyền thần được người đời kính nể. 

Vậy mà cuối cùng, hắn lại dùng một lưỡi dao đâm thẳng vào tim ta. 

“Ban cho nàng vinh hoa phú quý, vậy mà vẫn không biết đủ, thật khiến ta quá thất vọng.” 

Sống lại một đời, ta quyết định không cùng hắn đồng cam cộng khổ, cũng chẳng còn nguyện ý dìu hắn vực dậy nữa. 

Thư từ hôn đặt ngay ngắn trên bàn, ta không buồn ngoảnh đầu lại. 

“Diêu đại nhân sa sút rồi, không còn xứng với ta nữa.” 

Hắn nhìn ta, ánh mắt tràn đầy thất vọng, từng câu từng chữ như muốn khắc vào lòng. 

“Không ngờ, khi ta lâm vào cảnh khốn cùng, người đầu tiên rời bỏ ta lại chính là nàng. Diệp Thư Vọng, nàng nhất định sẽ hối hận!” 

...