Thông tin truyện: TRỌNG SINH TUỔI 60
Tiêu đềTRỌNG SINH TUỔI 60
Mô tảSau khi xuất viện, Sầm Thọ Chính nói rằng ông ta không muốn cuộc đời mình còn gì hối tiếc nữa, muốn được ở bên người mình thật sự yêu, và đề nghị ly hôn với tôi. Tôi lập tức ký tên, còn tiện thể lấy đi hơn phân nửa số tiền tiết kiệm. Ông ta sững sờ, thất thần. Kiếp trước, ông ta cũng vào lúc này đề nghị ly hôn với tôi. Tôi mới biết người chồng mà tôi tôn thờ cả đời, hóa ra trong lòng vẫn luôn cất giấu một người khác. Tôi gào khóc ầm ĩ, như một người đàn bà chanh chua, làm ầm lên chuyện ông ta và "bạch nguyệt quang" của mình cho mọi người đều biết. Con trai chê tôi mất mặt, con gái thấy tôi vô lý, làm loạn. Cuối cùng, ngày tôi bệnh chết trong căn nhà thuê tồi tàn, "bạch nguyệt quang" và chồng tôi đã nên duyên vợ chồng. Mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình đã trọng sinh, vui mừng khôn xiết. Sống lại một đời, tôi chỉ muốn rời xa cái gia đình vô lương tâm này mà thôi.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem42,123
Số chương10
Thể loạiTrọng Sinh, Vả Mặt, Hiện Đại, Gia Đình, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1CHƯƠNG 12/4/20259640
Chương 2CHƯƠNG 22/4/20258950
Chương 3CHƯƠNG 32/4/20252190
Chương 4CHƯƠNG 42/4/20259910
Chương 5CHƯƠNG 52/4/20252240
Chương 6CHƯƠNG 62/4/20258720
Chương 7CHƯƠNG 72/4/20256220
Chương 8CHƯƠNG 82/4/20251070
Chương 9CHƯƠNG 92/4/2025420
Chương 10CHƯƠNG 10 - HẾT2/4/20251870
TRỌNG SINH TUỔI 60

TRỌNG SINH TUỔI 60

TRỌNG SINH TUỔI 60
42123
Lượt xem
10
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:32 02/04/2025

Mô tả

Sau khi xuất viện, Sầm Thọ Chính nói rằng ông ta không muốn cuộc đời mình còn gì hối tiếc nữa, muốn được ở bên người mình thật sự yêu, và đề nghị ly hôn với tôi.

Tôi lập tức ký tên, còn tiện thể lấy đi hơn phân nửa số tiền tiết kiệm.

Ông ta sững sờ, thất thần.

Kiếp trước, ông ta cũng vào lúc này đề nghị ly hôn với tôi.

Tôi mới biết người chồng mà tôi tôn thờ cả đời, hóa ra trong lòng vẫn luôn cất giấu một người khác.

Tôi gào khóc ầm ĩ, như một người đàn bà chanh chua, làm ầm lên chuyện ông ta và "bạch nguyệt quang" của mình cho mọi người đều biết.

Con trai chê tôi mất mặt, con gái thấy tôi vô lý, làm loạn.

Cuối cùng, ngày tôi bệnh chết trong căn nhà thuê tồi tàn, "bạch nguyệt quang" và chồng tôi đã nên duyên vợ chồng.

Mở mắt ra lần nữa, tôi phát hiện mình đã trọng sinh, vui mừng khôn xiết. Sống lại một đời, tôi chỉ muốn rời xa cái gia đình vô lương tâm này mà thôi.