Thông tin truyện: Trường Nhật Vị Ương (Ngày dài vô tận)
Tiêu đềTrường Nhật Vị Ương (Ngày dài vô tận)
Mô tảKiếp trước, Hầu phủ nghèo khổ đến nỗi một đồng cũng không có, ta mang tất cả tài sản đến giúp đỡ, một lòng chờ công tử Hầu phủ cưới ta. Vậy mà một năm sau, thi thể ta bị ném vào bãi tha ma, xương cốt còn chưa lạnh, vị hôn phu của ta đã cầm một nửa của hồi môn của ta đi hứa hôn với quận chúa, lễ vật đưa đến tận một trăm hai mươi tám gánh.   Người người chê bai ta, chết là đáng!   Một thương nữ như ta, lại mơ tưởng làm bình thê của thế tử Trịnh gia.   Phu nhân cao quý của Hầu phủ, nghe thấy tên ta, như đuổi ruồi, vẫy vẫy quạt tròn bằng ngọc trong tay, ánh mắt đầy khinh miệt, không hề che giấu.   May thay, vào thời khắc quan trọng nhất, ta đã sống lại.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem99,225
Số chương18
Thể loạiNgôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Gia Đấu, HE, Trả Thù

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Phần 12/4/20254380
Chương 2Phần 22/4/20252030
Chương 3Phần 32/4/20256820
Chương 4Phần 42/4/20255390
Chương 5Phần 52/4/20251470
Chương 6Phần 62/4/20253760
Chương 7Phần 72/4/20252330
Chương 8Phần 82/4/20256620
Chương 9Phần 92/4/20257290
Chương 10Phần 102/4/20251170
Chương 11Phần 112/4/20259790
Chương 12Phần 122/4/20253570
Chương 13Phần 132/4/20254330
Chương 14Phần 142/4/2025910
Chương 15Phần 152/4/20259800
Chương 16Phần 162/4/20258980
Chương 17Phần 172/4/20258660
Chương 18Phần 18 (Hết)2/4/20255040
Trường Nhật Vị Ương (Ngày dài vô tận)

Trường Nhật Vị Ương (Ngày dài vô tận)

Trường Nhật Vị Ương (Ngày dài vô tận)
99225
Lượt xem
18
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
23:12 04/10/2025

Mô tả

Kiếp trước, Hầu phủ nghèo khổ đến nỗi một đồng cũng không có, ta mang tất cả tài sản đến giúp đỡ, một lòng chờ công tử Hầu phủ cưới ta. Vậy mà một năm sau, thi thể ta bị ném vào bãi tha ma, xương cốt còn chưa lạnh, vị hôn phu của ta đã cầm một nửa của hồi môn của ta đi hứa hôn với quận chúa, lễ vật đưa đến tận một trăm hai mươi tám gánh.

Người người chê bai ta, chết là đáng!

Một thương nữ như ta, lại mơ tưởng làm bình thê của thế tử Trịnh gia.

Phu nhân cao quý của Hầu phủ, nghe thấy tên ta, như đuổi ruồi, vẫy vẫy quạt tròn bằng ngọc trong tay, ánh mắt đầy khinh miệt, không hề che giấu.

May thay, vào thời khắc quan trọng nhất, ta đã sống lại.