Thông tin truyện: TỪ ĐÓ, KINH THÀNH CHẲNG CÒN MÙA ĐÔNG
Tiêu đềTỪ ĐÓ, KINH THÀNH CHẲNG CÒN MÙA ĐÔNG
Mô tảGIỚI THIỆU:   Thiếu gia Giang Chi Dao lại nổi tính công tử.   Hắn không chịu đọc sách, còn hắt mực lên mặt ta.   Không chút nể nang, mắng ta:   “Ngươi là một con câm thối không cha không mẹ!”   “Cũng đòi bắt chước người ta, mơ gả cho trạng nguyên lang?!”   “Không soi lại bản thân xem có xứng hay không!”   Ta sợ hắn lại đi giao du với đám công tử ăn chơi, khiến phu nhân nổi giận,   Đành phải lần lượt đi tìm từ tửu lâu này sang tửu lâu khác.   Ngoài phòng, truyền đến tiếng cười cợt của đám bạn hắn: “Tiết Linh đúng là thứ hạ tiện, Giang thiếu gia vì muốn vứt bỏ nàng, chuốc nàng say rồi đẩy vào phòng người khác.” “Nàng tỉnh lại rồi, vậy mà không khóc không náo, cứ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.”   Giang Chi Dao tiếc nuối nói: “Đáng tiếc, biểu ca ta lại không coi trọng con nha đầu câm ấy, đến một sợi tóc cũng chẳng đụng vào.”   Tên tiểu tư theo ta suốt dọc đường nhẹ giọng giục: “Cô nương, chủ tử còn đang chờ thư hồi âm của cô đó.”   Trên thư viết: “Nàng nhận lầm ta là Giang Chi Dao, làm hỏng sự trong sạch của ta. Nàng có nên chịu trách nhiệm hay không?”   Ta cầm bút than, hồi đáp một chữ:   【Nên.】
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem92,532
Số chương11
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Chữa Lành, Ngọt, Gương Vỡ Không Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1115/7/20255,0710
Chương 2215/7/20259,7640
Chương 3315/7/20259,0700
Chương 4415/7/20258,4400
Chương 5515/7/20258,9690
Chương 6615/7/20258,9750
Chương 7715/7/20258,7370
Chương 8815/7/20257,9090
Chương 9915/7/20257,5180
Chương 101015/7/20258,7710
Chương 1111 + PHIÊN NGOẠI15/7/20259,3080
TỪ ĐÓ, KINH THÀNH CHẲNG CÒN MÙA ĐÔNG

TỪ ĐÓ, KINH THÀNH CHẲNG CÒN MÙA ĐÔNG

TỪ ĐÓ, KINH THÀNH CHẲNG CÒN MÙA ĐÔNG
92532
Lượt xem
11
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
15:51 15/07/2025

Mô tả

GIỚI THIỆU:

Thiếu gia Giang Chi Dao lại nổi tính công tử.

Hắn không chịu đọc sách, còn hắt mực lên mặt ta.

Không chút nể nang, mắng ta:

“Ngươi là một con câm thối không cha không mẹ!”

“Cũng đòi bắt chước người ta, mơ gả cho trạng nguyên lang?!”

“Không soi lại bản thân xem có xứng hay không!”

Ta sợ hắn lại đi giao du với đám công tử ăn chơi, khiến phu nhân nổi giận,

Đành phải lần lượt đi tìm từ tửu lâu này sang tửu lâu khác.

Ngoài phòng, truyền đến tiếng cười cợt của đám bạn hắn:

“Tiết Linh đúng là thứ hạ tiện, Giang thiếu gia vì muốn vứt bỏ nàng, chuốc nàng say rồi đẩy vào phòng người khác.”

“Nàng tỉnh lại rồi, vậy mà không khóc không náo, cứ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.”

Giang Chi Dao tiếc nuối nói:

“Đáng tiếc, biểu ca ta lại không coi trọng con nha đầu câm ấy, đến một sợi tóc cũng chẳng đụng vào.”

Tên tiểu tư theo ta suốt dọc đường nhẹ giọng giục:

“Cô nương, chủ tử còn đang chờ thư hồi âm của cô đó.”

Trên thư viết:

“Nàng nhận lầm ta là Giang Chi Dao, làm hỏng sự trong sạch của ta. Nàng có nên chịu trách nhiệm hay không?”

Ta cầm bút than, hồi đáp một chữ:

【Nên.】