Thông tin truyện: VỤ MAI MỐI KINH TỞM
Tiêu đềVỤ MAI MỐI KINH TỞM
Mô tảTết Dương lịch, tôi định mời Kỳ Ngọc đi ăn lẩu ngỗng, ai ngờ cô ấy lại khăng khăng đòi dẫn theo cả chú và bà của mình.   Cô ta dốc lòng dốc sức nói tốt về người chú nhỏ này với tôi, muốn tôi làm thím cô ta mà giấu diếm chuyện hắn ta đã từng vào tù vì tội hiếp dâm và cướp đoạt tài sản.   Họ đã dốc sức giăng sẵn bẫy, chỉ đợi tôi chui vào lưới…. Kỳ Ngọc: "Chú tớ cũng làm việc ở Bắc Kinh, chỉ hơn chúng ta bảy tuổi thôi, tớ thấy hai người khá hợp nhau đấy!" Khá hợp nhau? Sao tự dưng buổi gặp mặt bạn bè lại biến thành buổi xem mắt thế này!? Tôi vội vàng từ chối: "Thôi thôi, đã nói là hai đứa mình đi ăn rồi mà, đừng dẫn người ngoài theo." Kỳ Ngọc: "Chú ruột chứ có phải người ngoài đâu! Bọn tớ đang trên đường rồi! Lát gặp nha ~" Tôi: "Cậu biết tớ bị chứng sợ xã hội mà... Hay là hai người đi ăn đi, tớ không đi nữa." Kỳ Ngọc: "Đừng lề mề nữa bảo bối, đã đến cổng khu nhà cậu rồi, xuống nhanh lên!" Tôi: "Nhưng mà tớ thật sự không muốn... Khó xử lắm!" Kỳ Ngọc: "Đến nơi rồi, cậu xuống chào hỏi một tiếng cũng được! Đúng lúc bà tớ cũng đến Bắc Kinh, lặn lội đường xa đến chỉ để gặp cậu đấy! Ít ra cũng phải giữ phép lịch sự chứ?"
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem27,920
Số chương9
Thể loạiĐô Thị, Nữ Cường, Gia Đình

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1CHƯƠNG 12/4/20255610
Chương 2CHƯƠNG 22/4/2025130
Chương 3CHƯƠNG 32/4/20257100
Chương 4CHƯƠNG 42/4/20259110
Chương 5CHƯƠNG 52/4/20257640
Chương 6CHƯƠNG 62/4/20251120
Chương 7CHƯƠNG 72/4/20256370
Chương 8CHƯƠNG 82/4/20258640
Chương 9HẾT2/4/20253550
VỤ MAI MỐI KINH TỞM

VỤ MAI MỐI KINH TỞM

VỤ MAI MỐI KINH TỞM
27920
Lượt xem
9
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:34 02/04/2025

Mô tả

Tết Dương lịch, tôi định mời Kỳ Ngọc đi ăn lẩu ngỗng, ai ngờ cô ấy lại khăng khăng đòi dẫn theo cả chú và bà của mình.

Cô ta dốc lòng dốc sức nói tốt về người chú nhỏ này với tôi, muốn tôi làm thím cô ta mà giấu diếm chuyện hắn ta đã từng vào tù vì tội hiếp dâm và cướp đoạt tài sản.

Họ đã dốc sức giăng sẵn bẫy, chỉ đợi tôi chui vào lưới….

Kỳ Ngọc: "Chú tớ cũng làm việc ở Bắc Kinh, chỉ hơn chúng ta bảy tuổi thôi, tớ thấy hai người khá hợp nhau đấy!"

Khá hợp nhau?

Sao tự dưng buổi gặp mặt bạn bè lại biến thành buổi xem mắt thế này!?

Tôi vội vàng từ chối: "Thôi thôi, đã nói là hai đứa mình đi ăn rồi mà, đừng dẫn người ngoài theo."

Kỳ Ngọc: "Chú ruột chứ có phải người ngoài đâu! Bọn tớ đang trên đường rồi! Lát gặp nha ~"

Tôi: "Cậu biết tớ bị chứng sợ xã hội mà... Hay là hai người đi ăn đi, tớ không đi nữa."

Kỳ Ngọc: "Đừng lề mề nữa bảo bối, đã đến cổng khu nhà cậu rồi, xuống nhanh lên!"

Tôi: "Nhưng mà tớ thật sự không muốn... Khó xử lắm!"

Kỳ Ngọc: "Đến nơi rồi, cậu xuống chào hỏi một tiếng cũng được! Đúng lúc bà tớ cũng đến Bắc Kinh, lặn lội đường xa đến chỉ để gặp cậu đấy! Ít ra cũng phải giữ phép lịch sự chứ?"