Tiêu đề | ĐÀO NƯƠNG |
---|---|
Mô tả | Sau khi cha mẹ qua đời, ta bị nhà họ Thôi mua về để xung hỉ. Thôi Chiếu Lâm bệnh khỏi rồi, lại chậm chạp không chịu cưới ta làm vợ. “Nhà họ Thôi đâu có nuôi kẻ ăn không, muốn làm dâu nhà họ Thôi thì phải kiếm đủ năm mươi lượng!” Lúc ấy ta mới biết, làm dâu nhà họ Thôi còn khó hơn làm nha hoàn. Trời chưa sáng đã phải dậy sớm đổ bô, mùa hè thì mùi xông thẳng vào mũi, mùa đông thì bô đóng băng. Đổ xong bô, trời cũng vừa sáng. Lại phải vào bếp phụ nấu, rau xanh chất thành đống, phải rửa từng lá từng lá. Buổi chiều trời nắng tốt, lại phải giặt quần áo. Đến tối cũng chẳng được nhàn rỗi, cầm khăn tay ngồi trước nến làm nữ công. Hai năm qua, ta chỉ mới kiếm được mười lượng bạc. Ta muốn hỏi Thôi Chiếu Lâm có thể thành thân trước hay không, dù sao ta cũng đã lớn tuổi, chẳng thể chờ thêm được nữa. Nào ngờ lại vô tình nghe thấy hắn khoe khoang cùng bằng hữu. “Năm mươi lượng bạc, cho dù lóc xương ra bán, nàng ta cũng chẳng thể kiếm nổi!” “Vậy Thôi huynh sao còn nói như vậy?” Thôi Chiếu Lâm hừ lạnh một tiếng: “Chẳng phải là muốn nàng biết khó mà lui sao? Ta đây là phải cưới Tiểu thư Chu, chứ nào thèm lấy một con nhà quê thô kệch!” Nắm chặt túi tiền trong tay, ta chợt nhớ đến trên đường vừa rồi, có một thiếu niên treo biển rao bán. Đôi mắt chàng nhòa lệ nhìn ta: “Tỷ tỷ, mua ta chỉ cần một lượng bạc thôi.” |
Trạng thái | Hoàn thành |
Tác giả | Đọc Xíu - Admin |
Lượt xem | 10,908 |
Số chương | 9 |
Thể loại | Ngôn Tình, Cổ Đại, HE, Sủng, Gia Đình, Chữa Lành, Ngọt, Truy Thê, Dưỡng Thê |
Danh sách chương
STT | Tiêu đề | Ngày đăng | Lượt xem | Bình luận |
---|---|---|---|---|
Chương 1 | 1 | 13/9/2025 | 495 | 0 |
Chương 2 | 2 | 13/9/2025 | 1,478 | 0 |
Chương 3 | 3 | 13/9/2025 | 1,470 | 0 |
Chương 4 | 4 | 13/9/2025 | 1,428 | 0 |
Chương 5 | 5 | 13/9/2025 | 1,342 | 0 |
Chương 6 | 6 | 13/9/2025 | 1,344 | 0 |
Chương 7 | 7 | 13/9/2025 | 1,192 | 0 |
Chương 8 | 8 | 13/9/2025 | 1,302 | 0 |
Chương 9 | 9 - HOÀN | 13/9/2025 | 855 | 0 |

ĐÀO NƯƠNG
Mô tả
Sau khi cha mẹ qua đời, ta bị nhà họ Thôi mua về để xung hỉ.
Thôi Chiếu Lâm bệnh khỏi rồi, lại chậm chạp không chịu cưới ta làm vợ.
“Nhà họ Thôi đâu có nuôi kẻ ăn không, muốn làm dâu nhà họ Thôi thì phải kiếm đủ năm mươi lượng!”
Lúc ấy ta mới biết, làm dâu nhà họ Thôi còn khó hơn làm nha hoàn.
Trời chưa sáng đã phải dậy sớm đổ bô, mùa hè thì mùi xông thẳng vào mũi, mùa đông thì bô đóng băng.
Đổ xong bô, trời cũng vừa sáng.
Lại phải vào bếp phụ nấu, rau xanh chất thành đống, phải rửa từng lá từng lá.
Buổi chiều trời nắng tốt, lại phải giặt quần áo.
Đến tối cũng chẳng được nhàn rỗi, cầm khăn tay ngồi trước nến làm nữ công.
Hai năm qua, ta chỉ mới kiếm được mười lượng bạc.
Ta muốn hỏi Thôi Chiếu Lâm có thể thành thân trước hay không, dù sao ta cũng đã lớn tuổi, chẳng thể chờ thêm được nữa.
Nào ngờ lại vô tình nghe thấy hắn khoe khoang cùng bằng hữu.
“Năm mươi lượng bạc, cho dù lóc xương ra bán, nàng ta cũng chẳng thể kiếm nổi!”
“Vậy Thôi huynh sao còn nói như vậy?”
Thôi Chiếu Lâm hừ lạnh một tiếng: “Chẳng phải là muốn nàng biết khó mà lui sao? Ta đây là phải cưới Tiểu thư Chu, chứ nào thèm lấy một con nhà quê thô kệch!”
Nắm chặt túi tiền trong tay, ta chợt nhớ đến trên đường vừa rồi, có một thiếu niên treo biển rao bán.
Đôi mắt chàng nhòa lệ nhìn ta: “Tỷ tỷ, mua ta chỉ cần một lượng bạc thôi.”