Thông tin truyện: Giang Hà Vô Thanh
Tiêu đềGiang Hà Vô Thanh
Mô tảTa là một đứa nhi nữ thấp hèn nhất trong Giang gia, lại là kẻ câm không thể nói chuyện.   Trong mắt mọi người, ta chẳng khác nào một kẻ vô dụng, duy chỉ có Phương Hoài Minh xem ta như bảo vật quý giá trong lòng bàn tay.   Hắn từng hứa, ngày hắn thi đỗ cử nhân, nhất định sẽ rước ta về, đưa ta thoát khỏi bể khổ ở Giang gia.   Vì lời hứa ấy, ta chờ đợi hắn suốt tám năm ròng rã, từng đường kim mũi chỉ ta may vá đều dành dụm để trợ giúp hắn, chỉ mong hắn có thêm ít bạc, đỡ phải làm việc mệt nhọc mà có nhiều thời gian đọc sách hơn.   Thế nhưng, vào ngày hắn được đề tên trên bảng vàng, đối mặt với ta, hắn lại lộ vẻ khó xử, nói rằng muốn ta chịu ủy khuất chấp nhận làm thiếp của hắn.   Chốn quan trường gian nan, hắn cần có sự trợ giúp từ gia mẫu của trưởng tỷ mới có thể thuận lợi thăng quan tiến chức.   Ta không lắc đầu, cũng chẳng gật đầu.   Sáng hôm sau, ta đến thư phòng của phụ thân, cầm bút viết lại một tờ giấy:   “Thấm Thấm nguyện thay tỷ tỷ gả cho Đại lang của Ôn gia.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem67,488
Số chương16
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, HE, Sủng, Trả Thù, Cung Đấu, Cưới Trước Yêu Sau

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Phần 12/4/20251430
Chương 2Phần 22/4/20256360
Chương 3Phần 32/4/20257480
Chương 4Phần 42/4/20259550
Chương 5Phần 52/4/20258720
Chương 6Phần 62/4/20258490
Chương 7Phần 72/4/20258070
Chương 8Phần 82/4/20251280
Chương 9Phần 92/4/20252380
Chương 10Phần 102/4/20252120
Chương 11Phần 112/4/20253120
Chương 12Phần 122/4/20255540
Chương 13Phần 132/4/20255630
Chương 14Phần 142/4/20251980
Chương 15Phần 152/4/20251520
Chương 16Phần 16 (Hết)2/4/20251210
Giang Hà Vô Thanh

Giang Hà Vô Thanh

Giang Hà Vô Thanh
67488
Lượt xem
16
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:09 02/04/2025

Mô tả

Ta là một đứa nhi nữ thấp hèn nhất trong Giang gia, lại là kẻ câm không thể nói chuyện.

Trong mắt mọi người, ta chẳng khác nào một kẻ vô dụng, duy chỉ có Phương Hoài Minh xem ta như bảo vật quý giá trong lòng bàn tay.

Hắn từng hứa, ngày hắn thi đỗ cử nhân, nhất định sẽ rước ta về, đưa ta thoát khỏi bể khổ ở Giang gia.

Vì lời hứa ấy, ta chờ đợi hắn suốt tám năm ròng rã, từng đường kim mũi chỉ ta may vá đều dành dụm để trợ giúp hắn, chỉ mong hắn có thêm ít bạc, đỡ phải làm việc mệt nhọc mà có nhiều thời gian đọc sách hơn.

Thế nhưng, vào ngày hắn được đề tên trên bảng vàng, đối mặt với ta, hắn lại lộ vẻ khó xử, nói rằng muốn ta chịu ủy khuất chấp nhận làm thiếp của hắn.

Chốn quan trường gian nan, hắn cần có sự trợ giúp từ gia mẫu của trưởng tỷ mới có thể thuận lợi thăng quan tiến chức.

Ta không lắc đầu, cũng chẳng gật đầu.

Sáng hôm sau, ta đến thư phòng của phụ thân, cầm bút viết lại một tờ giấy:

“Thấm Thấm nguyện thay tỷ tỷ gả cho Đại lang của Ôn gia.”