Thông tin truyện: Leo Lên Cành Cao
Tiêu đềLeo Lên Cành Cao
Mô tảTừ thuở còn nhỏ, ta đã hâm mộ cô cô làm thiếp trong hầu phủ.   Người có lụa là gấm vóc mặc không hết, phấn son nước hoa dùng chẳng cạn.   Đến khi tròn mười tám, ta giấu cha mẹ tìm đến nương nhờ cô cô.   Khi ấy cô cô đang mang thai, nhìn ta nhàn nhạt nói:   "Ta cũng nhờ có thai nên mới có tư cách đón ngươi về ở vài hôm, có trụ được ở hầu phủ hay không, phải xem bản lĩnh của ngươi."   Người cảnh cáo ta, ngoại trừ thế tử thì chớ nên trêu chọc.   Những thiếu gia khác trong phủ, câu được ai thì tuỳ vào bản lĩnh của ta.   Ta quả quyết thề thốt: "Cô cô cứ chờ xem, ta nhất định sẽ ở lại được trong hầu phủ!"   Nhưng ta thật là tội lỗi!   Lại bị một thư sinh nghèo đang tá túc trong hầu phủ làm cho mê muội.   Hắn sắc mặt tái nhợt ngồi trước bàn, không biểu cảm mà uống thuốc an thai.   Bên ngoài một tiếng sét giáng xuống, khiến ta bàng hoàng sững sờ.   Ta mơ mơ màng màng mở miệng: "Ngươi nói mang thai cốt nhục của ta?!"
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem5,541
Số chương12
Thể loạiTrọng Sinh, Cổ Đại, HE, Cung Đấu, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 116/8/20255280
Chương 2Chương 216/8/20255150
Chương 3Chương 316/8/20254950
Chương 4Chương 416/8/20255060
Chương 5Chương 516/8/20254440
Chương 6Chương 616/8/20253820
Chương 7Chương 716/8/20253910
Chương 8Chương 816/8/20254180
Chương 9Chương 916/8/20254450
Chương 10Chương 1016/8/20254670
Chương 11Chương 1116/8/20254640
Chương 12Chương 12 - hoàn16/8/20254830
Leo Lên Cành Cao

Leo Lên Cành Cao

Leo Lên Cành Cao
5541
Lượt xem
12
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:29 16/08/2025

Mô tả

Từ thuở còn nhỏ, ta đã hâm mộ cô cô làm thiếp trong hầu phủ.

Người có lụa là gấm vóc mặc không hết, phấn son nước hoa dùng chẳng cạn.

Đến khi tròn mười tám, ta giấu cha mẹ tìm đến nương nhờ cô cô.

Khi ấy cô cô đang mang thai, nhìn ta nhàn nhạt nói:

"Ta cũng nhờ có thai nên mới có tư cách đón ngươi về ở vài hôm, có trụ được ở hầu phủ hay không, phải xem bản lĩnh của ngươi."

Người cảnh cáo ta, ngoại trừ thế tử thì chớ nên trêu chọc.

Những thiếu gia khác trong phủ, câu được ai thì tuỳ vào bản lĩnh của ta.

Ta quả quyết thề thốt: "Cô cô cứ chờ xem, ta nhất định sẽ ở lại được trong hầu phủ!"

Nhưng ta thật là tội lỗi!

Lại bị một thư sinh nghèo đang tá túc trong hầu phủ làm cho mê muội.

Hắn sắc mặt tái nhợt ngồi trước bàn, không biểu cảm mà uống thuốc an thai.

Bên ngoài một tiếng sét giáng xuống, khiến ta bàng hoàng sững sờ.

Ta mơ mơ màng màng mở miệng: "Ngươi nói mang thai cốt nhục của ta?!"