Thông tin truyện: SAU KHI TÔI RA ĐI, KHÔNG MỘT AI THƯƠNG TIẾC
Tiêu đềSAU KHI TÔI RA ĐI, KHÔNG MỘT AI THƯƠNG TIẾC
Mô tảVăn án   "Vào năm thứ ba kể từ khi được đón về nhà, tôi đã nhảy từ lầu xuống.   Linh hồn tôi lơ lửng giữa không trung, mong muốn được nhìn thấy cảnh bố mẹ và anh trai sẽ đau lòng, hối hận vì đã luôn chê bai và ghét bỏ tôi.   Nhưng bố tôi chỉ lắc đầu thờ ơ, nhìn thi thể của tôi và thốt lên một câu: 'Trẻ con thật ấu trĩ.'   Mẹ tôi mím môi, thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.   Anh trai tôi đứng chắn trước mặt cô em gái giả, ngăn không cho cô ấy thấy cảnh tượng thảm thương của tôi.   Nhưng cô ta vẫn khóc sướt mướt, khiến cả nhà xúm lại an ủi.   Tôi sững sờ hồi lâu, và rồi mỉm cười chua xót trong sự tự chế giễu.   Khi mở mắt, tôi đã quay lại thời điểm vừa được đón về nhà.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem69,039
Số chương13
Thể loạiTrọng Sinh, Đô Thị, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Hiện Đại, Trả Thù, Gia Đình, Chữa Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/20255910
Chương 222/4/20253620
Chương 332/4/20251580
Chương 442/4/20254650
Chương 552/4/20251540
Chương 662/4/20253320
Chương 772/4/20258550
Chương 882/4/20258890
Chương 992/4/20259160
Chương 10102/4/20253360
Chương 11112/4/20251580
Chương 12122/4/20255060
Chương 1313 - HẾT2/4/20253170
SAU KHI TÔI RA ĐI, KHÔNG MỘT AI THƯƠNG TIẾC

SAU KHI TÔI RA ĐI, KHÔNG MỘT AI THƯƠNG TIẾC

SAU KHI TÔI RA ĐI, KHÔNG MỘT AI THƯƠNG TIẾC
69039
Lượt xem
13
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
11:10 03/10/2025

Mô tả

Văn án

"Vào năm thứ ba kể từ khi được đón về nhà, tôi đã nhảy từ lầu xuống.

Linh hồn tôi lơ lửng giữa không trung, mong muốn được nhìn thấy cảnh bố mẹ và anh trai sẽ đau lòng, hối hận vì đã luôn chê bai và ghét bỏ tôi.

Nhưng bố tôi chỉ lắc đầu thờ ơ, nhìn thi thể của tôi và thốt lên một câu: 'Trẻ con thật ấu trĩ.'

Mẹ tôi mím môi, thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.

Anh trai tôi đứng chắn trước mặt cô em gái giả, ngăn không cho cô ấy thấy cảnh tượng thảm thương của tôi.

Nhưng cô ta vẫn khóc sướt mướt, khiến cả nhà xúm lại an ủi.

Tôi sững sờ hồi lâu, và rồi mỉm cười chua xót trong sự tự chế giễu.

Khi mở mắt, tôi đã quay lại thời điểm vừa được đón về nhà.