Thông tin truyện: Ta Xem Kiếp Này Thiên Tử Còn Dám Phế Hậu
Tiêu đềTa Xem Kiếp Này Thiên Tử Còn Dám Phế Hậu
Mô tảKiếp trước, đích tỷ vào cung làm Hoàng hậu, từng cúi đầu dạy bảo: “A Đinh, tỷ không có ở đây, muội phải tự bảo vệ bản thân.”   Ta rưng rưng đồng ý.   Năm năm sau, Hoàng hậu thất sủng, bị kẻ gian hãm hại thất trinh, đêm đó treo cổ tự sát.   Thiên tử hạ lệnh, Phế hậu Mạnh thị vô đức, toàn thành không ai được mặc đồ trắng để tang.   Ta đại diện cho Mạnh gia đến tạ tội, vì sắc đẹp nổi bật mà bị Bệ hạ đưa vào cung, sủng ái khắp lục cung.   Ngày ta kéo thiên tử cùng táng thân trong biển lửa, hắn giận dữ bóp cổ ta: “Trẫm đối xử với Mạnh gia các ngươi không tệ, chưa từng so đo việc phế hậu thất trinh!”   Ta để mặc ngọn lửa bao trùm cả người, giống như không hề cảm nhận được: “Ta so đo.”   Khi tỉnh lại, ta đã quay về ngày đích tỷ vào cung.   Nàng ấy xoa đầu ta, quay người bước vào hoàng thành.   Ta cởi bỏ hoa phục trang sức, quay đầu tiến thẳng vào quân doanh đẫm máu.   Ta muốn nhìn xem, khi ta dẫn binh vây quanh hoàng thành, liệu tên cẩu hoàng đế ấy có còn dám nói ra hai chữ “phế hậu” nữa hay không.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem5,468
Số chương16
Thể loạiTrọng Sinh, Cổ Đại, Nữ Cường, Vả Mặt, Trả Thù, Cung Đấu

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20254120
Chương 2Chương 22/4/20254220
Chương 3Chương 32/4/20254040
Chương 4Chương 42/4/20252950
Chương 5Chương 52/4/20253870
Chương 6Chương 62/4/20253100
Chương 7Chương 72/4/20253190
Chương 8Chương 82/4/20252900
Chương 9Chương 92/4/20253740
Chương 10Chương 102/4/20253540
Chương 11Chương 112/4/20254260
Chương 12Chương 122/4/20252960
Chương 13Chương 132/4/20251540
Chương 14Chương 142/4/20253310
Chương 15Chương 152/4/20252470
Chương 16Chương 16 HẾT2/4/20254470
Ta Xem Kiếp Này Thiên Tử Còn Dám Phế Hậu

Ta Xem Kiếp Này Thiên Tử Còn Dám Phế Hậu

Ta Xem Kiếp Này Thiên Tử Còn Dám Phế Hậu
5468
Lượt xem
16
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
14:25 02/04/2025

Mô tả

Kiếp trước, đích tỷ vào cung làm Hoàng hậu, từng cúi đầu dạy bảo: “A Đinh, tỷ không có ở đây, muội phải tự bảo vệ bản thân.”

Ta rưng rưng đồng ý.

Năm năm sau, Hoàng hậu thất sủng, bị kẻ gian hãm hại thất trinh, đêm đó treo cổ tự sát.

Thiên tử hạ lệnh, Phế hậu Mạnh thị vô đức, toàn thành không ai được mặc đồ trắng để tang.

Ta đại diện cho Mạnh gia đến tạ tội, vì sắc đẹp nổi bật mà bị Bệ hạ đưa vào cung, sủng ái khắp lục cung.

Ngày ta kéo thiên tử cùng táng thân trong biển lửa, hắn giận dữ bóp cổ ta: “Trẫm đối xử với Mạnh gia các ngươi không tệ, chưa từng so đo việc phế hậu thất trinh!”

Ta để mặc ngọn lửa bao trùm cả người, giống như không hề cảm nhận được: “Ta so đo.”

Khi tỉnh lại, ta đã quay về ngày đích tỷ vào cung.

Nàng ấy xoa đầu ta, quay người bước vào hoàng thành.

Ta cởi bỏ hoa phục trang sức, quay đầu tiến thẳng vào quân doanh đẫm máu.

Ta muốn nhìn xem, khi ta dẫn binh vây quanh hoàng thành, liệu tên cẩu hoàng đế ấy có còn dám nói ra hai chữ “phế hậu” nữa hay không.